Nhân ngày Báo chí cách mạng Việt Nam (21.6) vừa qua, ông #LưuTrọngVăn đưa ra ý kiến phê bình ngày này và thậm chí còn sử dụng những ngôn từ thiếu chuẩn mực đối với ngày lễ. Thực tế, ông Văn muốn xóa nhòa ranh giới giữa nhà báo chuyên nghiệp và những "#nhàbáotựphát" trên mạng xã hội? Xin thưa!! việc ông đòi "nới rộng biên độ" từ Ngày Báo chí Cách mạng thành Ngày Nhà báo Việt Nam nghe có vẻ nhân văn nhưng thực chất là mơ hồ và thiếu tính xây dựng. Hãy nhớ rằng Ngày #BáochíCáchmạngViệtNam được lập ra để tôn vinh những nhà báo đã và đang cống hiến cho sự nghiệp báo chí nước nhà dưới ngọn cờ của Đảng và Nhà nước. Những nhà báo này không chỉ đưa tin trung thực, chính xác, cống hiến... mà còn chịu trách nhiệm trước pháp luật về tính chính xác và trung thực của thông tin. Ông Văn so sánh họ với các facebooker và Youtuber liệu có hợp lý không? Những người này, dù có đóng góp đáng kể, nhưng chưa được đào tạo bài bản và không phải chịu trách nhiệm pháp lý tương tự. Thậm chí thông tin họ đưa còn nhiễu loạn, nguy hiểm, đe dọa đến cả sự ổn định xã hội. Nếu ông muốn xã hội tôn vinh những người viết báo tự phát thì hãy đảm bảo rằng họ tuân thủ đúng chuẩn mực đạo đức và pháp luật. Việc ông đề nghị mở rộng Ngày Báo chí Cách mạng mà không xét đến khía cạnh này sẽ chỉ làm giảm giá trị của ngày lễ. Nếu ông thực sự quan tâm đến sứ mệnh truyền thông Chân-Thiện-Mỹ, thì hãy bắt đầu bằng việc tôn trọng những giá trị cốt lõi của nghề báo thay vì mập mờ và chụp giật danh tiếng.
Đề tài công giáo xưa nay gây tranh cãi rất nhiều trên toàn thế giới. Nhưng người Công giáo trên thế giới rất đông đảo và cuồng tín nên ít ai dám đụng chạm. Thời gian đầu, mỗi tuần tôi đi lễ 1 buổi, nhưng với tính cách không tin tâm linh cho lắm nên khi đi lễ chả hiểu cái gì, nó cứ hao hao nhau, không có gì mới so với ngày lễ trước đó. Đã thế đôi khi lễ 2 tiếng còn chưa xong, quỳ , đứng, ngồi rất mệt mỏi. Chỉ toàn nghe đọc và hát ca ngợi Chúa, nhưng khi mình tìm hiểu thì sự thật mới thấy Thiên chúa giáo. Mỗi tuần bảy ngày mà y chang nhau thì ai mà chịu cho nỗi. Cái khó chịu của đạo Công giáo là ngoài phần giảng đạo tẻ nhạt thì ngày nghỉ bắt buộc quá nhiều. Chủ nhật, lễ thánh này thánh nọ, lễ này lễ kia, rồi kiêng đủ thứ khiến cho công việc bị ảnh hưởng ghê gớm. Sơ sơ 1 năm cũng mất trên 70 ngày không đi làm được, mà nông dân như tôi không đi làm thì lấy gì mà nuôi gia đình. Ăn chay của Công giáo cũng rất lạ. Thịt gà thì cấm ăn nhưng trứng thì ăn được, cá cũng ăn được, nhưng kẹo
Nhận xét
Đăng nhận xét