Hôm qua vừa xem cái video của ông Thiếu Tướng Nguyễn Quang Thống nguyên Tổng biên tập báo Quân đội nhân dân tờ báo cơ quan ngôn luận của Quân ủy, nào là khuyên nhà nước nên phổ biến Pháp luân công, và muốn mọi người học tập theo. Không chí có ông ấy mà theo lời kể của ông Thống thì còn có nhiều vị khác tướng tá quân đội cũng tập. Ngoài ra ông ấy còn xem đó như một môn thần dược tập xong cãi lão hoàn đồng chữa được bệnh ung thư .
Chưa dừng lại ở đó, ông còn bảo Pháp luân công không liên quan tới c.h.í.n.h t.r.ị? Nếu một thằng ất ơ nào đó thì tôi không nói tới làm gì, nhưng từng là một Tổng biên tập một tờ báo của toàn quân vậy mà ông nói nó không liên quan tới c.h.í.n.h trị thì tôi nghĩ đ.ầ.u ó.c của ông có vấn đề. Vậy tôi hỏi ông những vụ vác búa đ.ậ.p lăng Hồ Chủ Tịch do ai làm có phải đám đệ tử Pháp luân công không? Những vụ kéo tượng đài Lê Nin, vụ g.i.ết n.g.ư.ờ.i ở Bình Dương. Nó gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh về loại t.à đ.ạ.o này đang du nhập vào Việt Nam trong những năm gần đây.
Đặc biệt nguy hại hơn ở chỗ ông từng là Tổng biên tập của một tờ báo lớn cơ quan ngôn luận của quân đội, ông còn đem cả hình chụp chung với Đại tướng Võ Nguyên Giáp để lòe thiên hạ,đó là một mối nguy hại khôn lường khi ông mang trên mình hàm thiếu tướng và tầm ảnh hưởng sâu rộng.
Có lẽ Việt Nam đang dẫm phải đống c.ứ.t mà Trung Quốc trước đây từng dẫm phải. Trước khi bị cấm ở Trung Quốc. Pháp luân công từng len lỏi sâu trong ngõ ngách hàng triệu người dân Trung Quốc, thậm chí có cả ủy viên bộ c.h.í.n.h trị và hàng loạt tướng tá quân đội tham gia. Nhưng khi thâm nhập và có đội ngũ đệ tử đông đảo Lý Hồng Chí mới lòi đuôi cáo của mình ra sức c.h.ố.n.g cộng sản, hắn cho đám đệ tử bao vây Trung Nam Hải nơi làm việc của lãnh đạo cao nhất của Đảng Cộng sản Trung Quốc và tất nhiên Trung Quốc không để yên chuyện này, Pháp Luân Công bị cấm hoạt động và sư phụ Lý phải chuồn qua mẽo sống lưu vong.
Đối với Việt Nam dường như chính quyền có vẻ chưa quyết liệt lắm trong việc ngăn chặn loại t.à đ.ạ.o này. Tôi đi ra Hà Nội tại các vườn hoa vẫn có những kẻ đi phát tờ rơi cho đám tà đạo này, thậm chí ở Làng Đại Học trong thành phố Hồ Chí Minh những nhóm này còn vào tuyên truyền tận các trường học không hề bị cấm đoán, trên các chuyến tàu qua Nghệ An, Thanh Hóa những đối tượng Pháp luân công vẫn đi phát sách như đi tuyên truyền nghị quyết chi bộ. Có lẽ chính quyền chưa lường hết được những hậu quả mà Pháp Luân công sẽ gây ra sau này, và họ vẫn đang thờ ơ trong việc ngăn chặn, hầu như vài tờ báo chính thống có cánh báo còn lại tuyết nhiên không một tờ báo nào khác nói lên thực trạng này.
Có lẽ đã đến lúc Việt Nam cần phải tuyên chiến với đám t.à đ.ạ.o này không xã hội sẽ bị hỗn loạn. Ngày nay rất nhiều học sinh các làng đại học, những hiu trí thậm chí đảng viên cũng theo tập môn này, những đô thị lớn bọn Pháp Luân công len lỏi trong các ngóc ngách của đời sống xã hội. Và những người tập luyên phương pháp này đa phần thần kinh đều có vấn đề sau khi tập.
Hiện nay, trong bốn trang được tìm kiếm nhiều nhất ở Việt Nam thì đại kỷ nguyên một trang của Pháp luân công đứng thứ bốn. Phải nói rằng để được lượng người xem đông đảo như vậy thì đội ngũ quản lý trang phải thực sự con người cực kỳ có đầu óc. Và một thế lực tài chính dồi dào (chắc đám tài phiệt gốc hoa ở mẽo có tư thù với Đảng Cộng sản Trung Quốc).
Trang Đại Kỷ Nguyên trên mạng xã hội có 12 triệu lượt người theo dõi, ĐKN-Epoch times – 9 triệu, ĐKN News: 6 triệu, ĐKN Video: 3 triệu. Đó chưa kể là những trang phụ của nó như Tri Thức Việt Nam cũng cả triệt lượt người theo dõi. Mà chưa một trang báo chí chính thống hay một trang tuyên truyền nào của Việt Nam có được.
Đây mới thực sự là đám nguy hiểm nhất trên mạng xã hội, nó lồng ghép xuyên tạc c.h.í.n.h trị cả Trung Quốc lẫn Việt Nam, thậm chí giáo phái này còn ra mặt chống đối đường lối của nhà nước Việt Nam trong những vấn đề c.h.í.n.h trị. Đây mới là đám có đầu óc chứ không phải đám ba que trên mạng hay đám biểu tình ở cali hay đám dân chủ bờ hồ.
Cơ quan tuyên truyền Việt Nam một thời gian rất dài tầm khoảng 10 năm không hề ngó ngang mạng xã hội phây búc. Và chỉ đến khi nó tác hại thật sự với những cuộc biểu tình được lan truyền từ mạng xã hội, rồi xuống đường thì mới nhận ra nguy cơ này. Hầu hết những trang tuyên truyền trên mạng đều do các cá nhân lập ra chứ không có bóng dáng của lực lượng mà người ta vẫn gọi là tuyên truyền.
Nhận xét
Đăng nhận xét