1. Tuyên bố cuộc bầu cử tại quốc gia nạn nhân là bất hợp pháp ngay cả khi nó chưa bắt đầu.
2. Tiến hành chiến dịch tin g.iả bằng tất cả các phương tiện truyền thông chính thống và mạng xã hội để dán nhãn “độc tài” vào các lãnh đạo quốc gia nạn nhân.
3. Tiến hành một cuộc ch.iến tranh kinh tế bằng cách đ.óng băng tài sản và cấm vận để đánh sập kinh tế quốc gia nạn nh.ân, đẩy cao mâu thuẫn xã hội giữa người dân và chính quyền sở tại.
4. Dựng lên 1 bù nhìn đóng vai trò “Lãnh đạo hợp pháp”.
5. Cử lính đánh thuê, khủng bố vào sử dụng biện pháp vũ trang tấn công chính quyền quốc gia nạn nhân bằng chiêu bài “cách mạng”, “ly khai”.
6. Sử dụng sức mạnh quân sự, bắn tên lửa, lập vùng cấm bay, hỗ trợ “lãnh đạo hợp pháp”, “quân nổi dậy” …
7. Khủng bố, mua chuộc quan chức ngoại giao của quốc gia nạn nhân tại các diễn đàn, tổ chức quốc tế. Không làm được thì ám sát.
8. Sau khi hoàn thành lật đổ chính quyền sở tại, nhanh chóng đưa các tập đoàn kinh tế vào mua lại với giá rẻ mạt tài sản của quốc gia nạn nhân, ký các hợp đồng cho thuê đất xây dựng cơ sở ngoại giao và căn cứ quân sự vô thời hạn, đảm bảo khi chính quyền bù nhìn có sụp đổ thì chính quyền độc lập khác lên cũng không thể thu hồi.
Nhận xét
Đăng nhận xét