1. Triều Tiên là đất nước không có bất cứ loại thuế nào.
2. Đất nước
hoàn toàn không có ma tuý. Ngoại trừ rượu và thuốc lá, không ai biết ma tuý là
cái gì.
3. Không có tội
phạm có tổ chức, rất ít tội phạm hình sự và các hành động phá hoại.
4. Các kỳ
nghỉ của người lao động được đài thọ hoàn toàn bằng tiền của nhà nước, được
nghỉ dưỡng chăm sóc sức khỏe ở các spa, khách sạn và các nhà nghỉ dành cho tất
cả người lao động.
5. Công nhân
là chủ sở hữu các nhà máy xí nghiệp, nông trang, được quyền tham gia mọi quyết
định của tập thể sản xuất.
6. Nhà ở được
nhà nước đảm bảo cho tất cả mọi người, hoàn toàn miễn phí. Hoàn toàn không có
người lang thang và vô gia cư. Không có khu ổ chuột, không có ai phải sống dưới
gầm cầu, vỉa hè.
7. Một xã hội
rất bảo thủ. Hoàn toàn không có gái mại dâm và phim ảnh khiêu dâm. Một xã hội
đạo đức với các giá trị văn hóa truyền thống, trong đó quyền riêng tư của con
người được coi là quyền thiêng liêng, bất khả xâm phạm (theo thuyết Juche, chủ
thể).
8. Nền Y tế
công lập đủ khả năng đảm bảo chăm sóc sức khỏe cho cộng đồng. Y tế dự phòng sử
dụng 60%, y học cổ truyền và 40% Tây y. Triều Tiên có 215.700 bác sĩ, tức 8,8
bác sĩ/1000 dân, 15% GDP dành cho Y tế. Cứ 130 gia đình lại có 01 bác sỹ chuyên
trách, hàng ngày trực phòng khám và tư vấn vào buổi sáng, buổi chiều đến thăm
khám tại các hộ gia đình.
9. Tự do tôn
giáo được đảm bảo bằng pháp luật, được phép xây dựng các công trình tôn giáo và
tổ chức các nghi lễ tôn giáo. Tuy nhiên, tôn giáo phải tôn trọng độc lập chủ
quyền quốc gia, không được phép liên hệ với nước ngoài. Ví dụ: Kito giáo của
Triều Tiên hoàn toàn độc lập, không phụ thuộc vào Vatican.
10.Triều
Tiên là quốc gia có nền khoa học, thể thao và nghệ thuật phát triển, phục vụ
các nhu cầu cơ bản của đất nước và con người, là trọng tâm ưu tiên trong chiến
lược phát triển. Mọi hoạt động thể thao, nghệ thuật đều miễn phí, các sân vận
động, trung tâm văn hóa, bảo tàng, rạp hát, rạp chiếu phim và thư viện đều
không bán vé.
11. Nền tảng
Cách mạng của Triều Tiên được xây dựng dựa trên “Liên minh thống nhất toàn xã
hội”, với vai trò lãnh đạo của Giai cấp Công nhân. Triều Tiên đặc biệt quan tâm
Cách mạng tư tưởng, từ đó xây dựng đất nước thành một khối thống nhất.
12. Nhà nước
đảm bảo cung cấp lương thực cho tất cả các công dân, dù là người lao động hay
không, mỗi người 0,45kg gạo/ngày, cung cấp cả thực phẩm cơ bản như trứng và đậu
hũ, mỗi người đàn ông trưởng thành còn được cung cấp 7 lít bia/tháng.
13. Việc làm
được nhà nước đảm bảo, không có ai thất nghiệp. Mỗi người đều có quyền lựa chọn
công việc theo nguyện vọng nếu đáp ứng được các yêu cầu, nếu không thì vẫn được
sắp xếp công việc khác. Nông dân (công nhân nông nghiệp) và thợ mỏ được hưởng
lương cao nhất, tham gia quân đội là nghĩa vụ bắt buộc nhưng được coi là tầng
lớp vinh dự nhất trong xã hội.
14. Người
lao động làm việc 8 giờ/ngày từ thứ hai đến thứ năm. Thứ sáu tham gia trên cơ
sở tình nguyện các hoạt động lao động Cộng sản. Nghỉ ngơi thứ bảy và chủ nhật
(không tăng ca, không làm thêm). Với 32giờ làm việc/tuần, Triều Tiên là quốc
gia có số giờ làm việc quy định ít nhất thế giới. Những ngày nghỉ, lễ tết đều
được hưởng nguyên lương. Nghỉ ốm, điều dưỡng, chữa bênh vẫn được hưởng 100 %
tiền lương.
15. Không có
khái niệm sở hữu tư nhân về tư liệu sản xuất. Nền kinh tế của đất nước hoàn
toàn thuộc sở hữu toàn dân theo đường lối kinh tế của CNXH. Lợi nhuận từ sản
xuất một phần được trả lương cho người lao động, còn lại nộp toàn bộ vào ngân
sách quốc gia. Lịch sử Triều Tiên chưa bao giờ xảy ra khủng hoảng kinh tế và
cũng chả biết khủng hoảng là gì…
16. Nền giáo
dục hoàn toàn công lập, miễn phí từ Nhà trẻ cho tới trên Đại học cũng như giáo
dục thường xuyên, với chất lượng cao. 100% trẻ em đến trường học. Tỷ lệ dân số
biết đọc biết viết là 99,9%, cao nhất thế giới cùng Cuba.
Kim Nhật
Thành nói về giáo dục:
“Nguyên tắc
cơ bản nhất của giáo dục XHCN là ở kết quả của quá trình giáo dục, học sinh và
sinh viên phải trở thành những người Cách mạng, với lý tưởng Cộng sản và khả
năng hành động.
Để làm được
điều đó, giáo dục phải dạy cho họ những lý tưởng của Chủ nghĩa cộng sản, kiến
thức khoa học của thế giới và đất nước. Cuối cùng, giáo dục phải giúp học sinh
sinh viên phát triển trở thành những con người thực thụ”.
Nói thêm:
Năm 1953
Triều Tiên chỉ là một đống đổ nát sau chiến tranh, cơ sở hạ tầng bị phá hủy,
nhà máy, công trường bị tàn phá nặng nề do bom đạn, binh lính và dân thường
thương vong nghiêm trọng nên thiếu sức lao động.
Cuối thập kỷ
1960, toàn bộ nông thôn CHDCND Triều Tiên có đường điện. Cuối thập kỷ 1970,
CHDCND Triều Tiên tự túc được trong sản xuất lương thực. 10 năm sau khi chiến
tranh Triều Tiên kết thúc, tốc độ tăng trưởng trung bình của kinh tế CHDCND
Triều Tiên lên tới 25%/năm.
Sự phát
triển vượt bậc về kinh tế khiến GDP bình quân theo đầu người, tuổi thọ, tỉ lệ
người biết chữ của Triều Tiên tăng lên nhanh chóng. Việc phân bố nguồn của cải
xã hội ở Triều Tiên khá đồng đều. Chế độ phúc lợi xã hội của Triều Tiên thời kỳ
đó cũng khá cao, năm 1979 đã thực hiện toàn diện chế độ giáo dục miễn phí và y
tế công cộng miễn phí, cung cấp toàn đồ dùng cần thiết là áo khoác, áo may ô và
giày cho đối tượng từ trẻ em mầm non, học sinh tiểu học đến sinh viên đại học.
Năm 1979 Triều Tiên được coi là một quốc gia chuẩn hiện đại hóa.
Đầu thập kỷ
1980, 70% diện tích đất canh tác của quốc gia này được tưới tiêu, 95% hoạt động
gieo cấy và 70% hoạt động thu hoạch được cơ khí hóa. Năm 1984, lần đầu tiên
tổng sản lượng lương thực của Triều Tiên đạt 10 triệu tấn, đáp ứng được nhu cầu
lương thực trong nước và xuất khẩu một phần. Kinh tế công nghiệp của cũng phát
triển với tốc độ rất nhanh.
Năm 2004,
sau quá trình cấm vận tăng cường của Hoa Kỳ thì nông nghiệp Bắc Triều Tiên đạt
khoảng 4,25 tấn lương thực, khai thác mỏ tăng 21,3%, thủy điện tăng 17%. Năm
2005, sản lượng nông nghiệp đạt khoảng 4,8 triệu tấn lương thực, năm 2006 là 4
triệu tấn, năm 2015 là 5,4 triệu tấn.
Nhận xét
Đăng nhận xét