Trong đợt bầu cử vừa qua tại Việt Nam, một phong trào, một chiến dịch truyền thông được những kẻ tự nhận là “đấu tranh dân chủ cho Việt Nam” phát động rộng khắp trên không gian mạng là “tẩy chay bầu cử”, “không biết không bầu” nhằm lên án chế độ chính trị Việt Nam do một đảng lãnh đạo là không dân chủ, không đảm bảo tự do cạnh tranh giữa các ứng viên, các ứng cử viên đều do Đảng lựa chọn, sàng lọc đưa ra cho dân bầu… là thiếu tính dân chủ và không đảm bảo nhân quyền.
Những lập luận
này không hề mới. Kể từ khi hệ thống Chủ nghĩa xã hội hình thành trên thế giới,
Mỹ và phương Tây đã tấn công vào hệ thống chính trị đối lập bằng phương thức
này, chỉ khác nhau ở thời điểm, bối cảnh, hoàn cảnh từng nước. Dễ hiểu vì sao
hiện Trung Quốc, Cuba, Việt Nam và một số quốc gia khác ghi nhận trong Hiến
pháp một đảng lãnh đạo đều nằm trong mục tiêu quan tâm đặc biệt của Hoa Kỳ và
phương Tây.
Nếu như còn tin
tưởng vào lập luận cho rằng chỉ có đa đảng mới mang đến dân chủ và nhân quyền,
hãy nhìn lại chính thể Mỹ. Ngay tại quốc gia đa đảng, mà nói chính xác hơn là
lưỡng đảng này, không hề có nhân quyền. Nước Mỹ là đất nước của phân biệt chủng
tộc với những phong trào kì thị người da màu, mà gần nhất là phong trào
Anti-Asian.
Mỗi một đảng nắm
quyền ở Mỹ đều tìm mọi cách bảo vệ lợi ích ban lãnh đạo của đảng đó cũng như
lợi ích phe nhóm của mình, dân Mỹ có thực sự là mối bận tâm của những nhà cầm
quyền này không? Nhìn cách Chính phủ Mỹ kiểm soát tự do ngôn luận thông qua các
chính sách can thiệp vào báo chí và mạng xã hội, phổ biến ngay lần đầu người
dân Mỹ bị nhiễm Covid-19. Mặc dù các ca nhiễm trầm trọng, nhưng chính quyền của
tổng thống Trump vẫn che giấu sự thật, dẫn đến sự bùng phát không kiểm soát của
đại dịch tại quốc gia này thì quay sang đổ lỗi cho Trung Quốc và người Châu Á
mang mầm bệnh đến nước mình!
Hãy nhìn những
nước Mỹ và phương Tây can thiệp về mặt chính trị để xây dựng nên chính quyền
ngụy như đã từng thực hiện tại miền Nam Việt Nam, nhằm phá hoại hòa bình và
chia rẽ khối đoàn kết trong nước. Như blog Võ Khánh Linh bình luận “Tại tất cả
các quốc gia đã diễn ra cách mạng màu như Cách mạng Vàng Phillipines, Mùa xuân
Ả Rập, Cách mạng cam tại Ukraina…, không quốc gia nào có được nền chính trị ổn
định, bởi chế độ ngụy quyền do Mỹ lập nên yếu kém về thực lực, không được sự
ủng hộ của người dân, liên tục gây chiến với các phe nhóm yêu nước tại những
nước này, … dần dần dẫn đến tình trạng chiến tranh liên miên, kinh tế suy kiệt,
quốc gia không thể phát triển”
Trước biến động
chính trị-xã hội thời gian qua, nhất là ảnh hưởng dịch bệnh CoVid-19, chính
giới học giả Mỹ, phương Tây đang đặt vấn đề về “nền dân chủ đang chết” để nói
về những thất bại của mô hình chính trị đa đảng.
Còn muốn trải
nghiệm đa đảng có đem lại bầu cử tự do, dân chủ hay không, hãy tìm hiểu cuộc
các cuộc bầu cử “đa đảng” thời VNCH, từ chính quyền Ngô Đình Diệm, sự trắng
trợn mua chuộc phiếu bầu, làm giả, đội phiếu…đều có cả, người dân có thể làm gì
đòi “quyền lực” cho mình và đòi chính quyền phải “tôn trọng dân chủ”!
Cuối cùng, cứ
nhìn vào cảnh tuyệt đại đa số dân Việt nô nức đi bầu cử, bày tỏ sự ủng hộ với
vai trò lãnh đạo của Đảng CSVN, đặt niềm tin cao vào chính thể hiện nay, kể cả
qua các cuộc điểu tra xã hội học của các tổ chức nước ngoài, đều cho thấy, điều
quan trọng nhất là nhân dân hài lòng, đặt niềm tin vào bộ máy lãnh đạo, còn độc
đảng hay đa đảng mà không đem lại lợi ích cho người dân, thì không có giá trị
gì!
Nhận xét
Đăng nhận xét