Chuyển đến nội dung chính

VIỆT NAM CỘNG HÒA - MỘT CHÍNH QUYỀN CHUYÊN "ĂN CẮP" TÁC PHẨM CỦA ĐỐI PHƯƠNG...

           Cái được gọi là "Quốc ca Việt Nam Cộng hòa":

          Hành động lấy cắp tác phẩm khi chưa được tác giả cho phép của ngụy Sài gòn nếu ở ngày nay thì sẽ được gọi là vi phạm bản quyền. Đây là một hành vi không biết tự trọng, ăn cắp nhạc cách mạng của Việt Nam, thậm chí sửa lời, cắt lời, sửa tên bài hát v.v. Kém văn hóa, kém chính nghĩa và không có khả năng sáng tác được một “quốc ca” thích hợp nên đành phải muối mặt ăn cắp nhạc đỏ rồi sửa lời, sửa tựa đề từ bài Tiếng Gọi Thanh Niên của nhạc sĩ cách mạng Lưu Hữu Phước, đảng viên ĐCSVN, cây đại thụ của nền âm nhạc cách mạng VN và là một lãnh đạo cao cấp trên mặt trận tư tưởng – văn hóa.

          Từ bài “Tiếng gọi Sinh viên” đến “Tiếng gọi thanh niên” đã được các tài năng chôm chỉa, ăn cắp vặt, đạo chích, lưu manh văn hóa đổi tựa đề thành “Tiếng gọi Công dân” để làm “quốc ca” của mình như sau:

          Tiếng gọi thanh niên:

          Này thanh niên ơi! Đứng lên đáp lời sông núi

          Đồng lòng cùng đi đi đi mở đường khai lối

          Vì non sông nước xưa truyền muôn năm chớ quên

          Nào anh em Bắc Nam cùng nhau ta kết đoàn (Câu này bị Cục Tuyên Truyền Tâm Lý Chiến Sài Gòn sửa ngay. Thời đó chính quyền ngụy rất sợ khi nghe những khẩu hiệu đòi thống nhất, Bắc Nam kết đoàn, Bắc Nam 1 nhà, giang sơn liền 1 dãy, Nam Bắc sum họp, nối liền đất nước v.v. Cũng chính vì sợ hãi trước khẩu hiệu và mục tiêu thống nhất đất nước mà bài Việt Nam Việt Nam của Phạm Duy lúc đó không được chọn làm “quốc ca”. Bọn họ sợ thống nhất đất nước như ma quỷ sợ đức Phật, Satan sợ Chúa.)

          Hồn thanh xuân như gương trong sáng

          Đừng tiếc máu nóng tài xin ráng

          Thời khó thế khó khó làm yếu ta

          Dầu muôn chông gai vững lòng chi sá

          Đường mới kiếp phóng mắt nhìn xa bốn phương

          Tung cánh hồn thiếu niên ai đó can trường

          Điệp khúc:

          Thanh niên ơi! Ta quyết đi đến cùng

          Thanh niên ơi! Ta nguyền đem hết lòng

          Tiến lên, đồng tiến, vẻ vang đời sống

          Chớ quên rằng ta là giống Lạc Hồng

          Năm 1948, ngụy quyền bù nhìn Nguyễn Văn Xuân, “Nam Kỳ Tự Trị”, “Nam Kỳ Quốc” của Pháp đã chọn bài Tiếng gọi thanh niên làm quốc ca và sửa tên lại thành Công dân hành khúc. Năm 1956, sau khi ngụy quyền “Việt Nam Cộng hòa” được Mỹ thành lập, Đài Phát thanh Sài Gòn đã sửa đổi lời và làm thành bản “quốc ca” của “nước Việt Nam Cộng hòa”, một “quốc gia” ma, “chính phủ” ma.

          Này Công Dân ơi! Quốc Gia đến ngày giải phóng (Chính phủ bù nhìn “Quốc Gia” do Bảo Đại đứng đầu là do thực dân Pháp nặn ra, các tài liệu của nhiều phía, Pháp, Việt, Mỹ, và kể cả nhiều tài liệu Vichoco cũng thừa nhận việc này.

Đồng lòng cùng đi hy sinh tiếc gì thân sống. (Đi hy sinh làm bia thịt cho lính Mỹ)

Vì tương lai Quốc Dân (ảnh hưởng từ Trung Hoa Quốc Dân Đảng), cùng xông pha khói tên.

          Làm sao cho núi sông từ nay luôn vững bền. (Chúng đã tuyên bố công khai rằng “VNCH” là một “nước” ly khai, là một “quốc gia được Mỹ công nhận”, như vậy “núi sông” này là nói về “nước VNCH”.

          Dù cho thây phơi trên gươm giáo (vi phạm bản quyền sửa lời của tác giả mà cũng sửa rất lạ đời, có lẽ tác giả Lưu Hữu Phước cũng ít nhiều tức giận với vụ ăn cắp bài hát của mình này nên trong kháng chiến chống Mỹ những bài hát chống Mỹ của ông luôn rất đanh thép, mạnh mẽ, và luôn thêm vào những câu đả kích mạnh mẽ, tấn công mạnh mẽ vào ngụy Sài Gòn, ví dụ như bài Giải Phóng Miền Nam, Tiến Về Sài Gòn v.v.)

          Thù nước, lấy máu đào đem báo.

          Nòi giống lúc biến phải cần giải nguy,

          Người Công Dân luôn vững bền tâm trí. (Thời đó các tướng lĩnh trong quân đội ngụy đa số đều mang Pháp tịch, 1 số sĩ quan trẻ sau này được cho qua bên Mỹ nhồi sọ và sau đó có quốc tịch Mỹ, như vậy họ là công dân Pháp và công dân Mỹ.)

          Hùng tráng quyết chiến đấu làm cho khắp nơi

          Vang tiếng người nước Nam cho đến muôn đời!

          Công Dân ơi! Mau hiến thân dưới cờ!

          Công Dân ơi! Mau làm cho cõi bờ

          Thoát cơn tàn phá, vẻ vang nòi giống (Họ vừa tích cực tàn phá vừa gào rống “thoát cơn tàn phá”. Tay thì tàn phá, miệng thì hát “thoát cơn tàn phá”.)

          Các tác phẩm khác:

          Ngoài bài hát cách mạng Tiếng Gọi Thanh Niên của nhạc sĩ Lưu Hữu Phước bị ăn cắp ra thì còn rất nhiều nhạc phẩm cách mạng khác cũng bị đánh cắp.

Bài Tiến Về Hà Nội của nhạc sĩ cách mạng Văn Cao, cây đại thụ của âm nhạc cách mạng VN nói về các bộ đội cụ Hồ về giải phóng Thủ Đô sau trận đại thắng ĐBP thì bị sửa lời rồi đem về hát cổ động cho ý đồ Bắc Tiến của Mỹ, hăm he đe dọa rằng quân Mỹ ngụy sẽ tiến ra “giải phóng Hà Nội”.

          Bài Lời Người Ra Đi của nhạc sĩ cách mạng Trần Hoàn tặng cho người vợ khi ông ra đi đánh Tây theo lời kêu gọi của Hồ chủ tịch đã bị ngụy quyền sửa lời và phát hành trong Nam để cổ vũ bọn lính ngụy lên đường ra “tiền tuyến” làm bia thịt chết thay cho quân đội viễn chinh Mỹ.

          Bài Sơn Nữ Ca của Trần Hoàn nói về các mối tình thơ mộng giữa sơn nữ và du kích Việt Minh thì bị ăn cắp rồi sửa chữ “du kích” thành “lữ khách”. Bài này do nhạc sĩ Trần Hoàn sáng tác dựa trên chính trải nghiệm thật của mình.

          Ngoài mấy chữ “du kích” đều bị đổi hết thành “lữ khách” còn có câu “Thời cơ đến rồi, đợi ngày ra tay” bị đổi lại thành: “Hoàng hôn xuống dần đợi chờ ai đây.” Thế là một bài nhạc cách mạng, nói về tình yêu trong sáng giữa cô thôn nữ và anh du kích và cổ động cho “Thời cơ đến rồi, đợi ngày ra tay” giải phóng đất nước đã bị bọn lưu manh văn hóa tuyên truyền thành như là một bài nhạc vàng.

Ngoài ra còn một số bài khác như bài Tình Đồng Chí thì bị sửa cả tựa đề thành “Vì Nước” và sửa lại nhiều câu từ trong bài hát. Tất cả những từ “đồng chí” đều bị xóa sạch.

          Nhiều bài hát khác của Văn Cao như bài Thiên Thai cũng bị ăn cắp đem về hát đầy ở Sài Gòn trước 1975 và sau này trong các băng đĩa Paris By Night, Asia mà không hỏi tác giả hoặc người thân của tác giả đến 1 tiếng, không xin phép tác giả đến 1 lời, vi phạm bản quyền trắng trợn.

          Thời đại văn minh mà bọn tự xưng là “văn minh” này lại chơi trò rừng rú như vậy.

          Bài thơ cách mạng “Màu tím hoa sim” trong đó có câu “nàng có 3 người anh đi bộ đội”, bọn ngụy sửa lại thành “nàng có 3 người anh đi quân đội” rồi sau đó phổ nhạc rồi coi như là của mình, đem hát trên PBN, Asia, các kênh truyền thông hải ngoại.

          Cũng cần nói thêm là bài thơ này “nàng có 3 người anh đi bộ đội” thì trong 3 người anh đó có 1 người hiện nay là trung tướng Hồng Cư của Quân Đội Nhân Dân Việt Nam. Những thông tin này ở miền Nam trước 1975 và ở hải ngoại ngày nay hoàn toàn bị bưng bít, trong hơn 200 tờ báo ở hải ngoại, không 1 tờ nào nhắc tới.

          Bài Hồn Tử Sĩ của nhạc sĩ Lưu Hữu Phước từ thời kháng Pháp đã được nhà nước VN dùng làm bài hát nghi thức trong các lễ tang chính thức. Bọn ngụy không tìm ra được bài nào khác, không nghĩ ra được bài nào khác, không sáng tác nổi bài nào hay hơn, nên đành ăn cắp luôn. Lỡ ăn cắp cái “quốc ca” rồi thì chôm luôn nhạc nghi lễ cũng đâu có sao?

          Chính vì có quá nhiều hành động ăn cắp văn hóa, ăn cắp thơ văn, nhạc phẩm, văn hóa phẩm của Cục Tâm lý chiến Sài Gòn mà sau này nhạc cách mạng VN sáng tác bài nào là luôn lồng vào đó những câu từ về Bác Hồ, về cộng sản, về Mỹ, ngụy, cho chính quyền ngụy khó sửa, những bài hát mà có câu từ rõ ràng về quan điểm chính trị thì chúng nó rất khó ăn cắp. Mỗi khi thấy bài hát nào mà nói về tình yêu nước chung chung, không có các câu từ về Bác, Đảng, CS, Mỹ ngụy là luôn bị rình ăn cắp ngay, vơ ngay làm của mình.

          Đây là biểu hiện của sự kém văn hóa. Vì văn hóa kém quá nên mới phải ăn cắp các sản phẩm văn hóa, sản phẩm nghệ thuật, sản phẩm trí tuệ của CSVN. Thậm chí còn sửa lời bài hát, sửa tựa đề bài hát, có bài không thèm đề tên nhạc sĩ tác giả. Mấy bài của các nhạc sĩ cách mạng như Trần Tiến, Minh Châu, Văn Cao, Lưu Hữu Phước, Trần Hoàn, Nguyễn Văn Tý, Thanh Sơn v.v. bị họ cho ca sĩ hát hoài mà không hỏi tác giả đến một câu.

 


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tâm sự của một người bỏ đạo Thiên chúa

Đề tài công giáo xưa nay gây tranh cãi rất nhiều trên toàn thế giới. Nhưng người Công giáo trên thế giới rất đông đảo và cuồng tín nên ít ai dám đụng chạm. Thời gian đầu, mỗi tuần tôi đi lễ 1 buổi, nhưng với tính cách không tin tâm linh cho lắm nên khi đi lễ chả hiểu cái gì, nó cứ hao hao nhau, không có gì mới so với ngày lễ trước đó. Đã thế đôi khi lễ 2 tiếng còn chưa xong, quỳ , đứng, ngồi rất mệt mỏi. Chỉ toàn nghe đọc và hát ca ngợi Chúa, nhưng khi mình tìm hiểu thì sự thật mới thấy Thiên chúa giáo. Mỗi tuần bảy ngày mà y chang nhau thì ai mà chịu cho nỗi.  Cái khó chịu của đạo Công giáo là ngoài phần giảng đạo tẻ nhạt thì ngày nghỉ bắt buộc quá nhiều. Chủ nhật, lễ thánh này thánh nọ, lễ này lễ kia, rồi kiêng đủ thứ khiến cho công việc bị ảnh hưởng ghê gớm. Sơ sơ 1 năm cũng mất trên 70 ngày không đi làm được, mà nông dân như tôi không đi làm thì lấy gì mà nuôi gia đình. Ăn chay của Công giáo cũng rất lạ. Thịt gà thì cấm ăn nhưng trứng thì ăn được, cá cũng ăn được, nhưng kẹo

LUẬN ĐIỆU ĐẾN HẸN LẠI LÊN CỦA ĐÁM KHỦNG BỐ

               Vào tháng 2, tháng 3-2001, một bộ phận đồng bào dân tộc thiểu trên địa bàn Tây Nguyên bị bọn phản động lưu vong FULRO và các thế lực thù địch xúi giục, lôi kéo, đã tham gia tụ tập đông người, gây rối, biểu tình, để lại nhiều hậu quả nghiêm trọng. Trong đó có người dân làng Plei Lao ở xã Nhơn Hòa, huyện Chư Bưh, tỉnh Gia Lai. Sau này được chính quyền và các cơ quan chức năng tuyên truyền, vận đông, bà con đã nhận ra việc làm sai trái, đã cam kết không tái phạm,không nghe theo lời kẻ xấu. Vậy nhưng, ở chiều ngược lại, những kẻ lưu vong ở nước ngoài, đến hẹn lại lên đưa ra những luận điệu vu khống, xuyên tạc bản chất sự việc. Mới đây nhất, Tổ chức phản động “Người thượng vì công lý” vừa đăng hình ảnh kèm theo nội dung: “Ngày 10 tháng 03 năm 2001, chính quyền công an, bộ đội đã tấn công bao vây người dân Plei Lao ở xã Nhơn Hòa, huyện Chư Sê, tỉnh Gia Lai và chính quyền đã ra lệnh đốt phá nhà thờ và bắt tất cả các lãnh đạo của nhà thờ, tấn công dân làng bằng vũ kh.í..làm ít n

TRƯỜNG ĐẠI HỌC QUY NHƠN VẪN ĐANG ĐỂ CHU MỘNG LONG NHỞN NHƠ ĐẾN VẬY?

Những ngày qua, hàng ngàn cán bộ chiến sỹ các LLVT Quân khu 4, Cảnh sát biển, Cảnh sát PCCC, Công an, Biên phòng trên địa bàn 2 tỉnh Nghệ An - Hà Tĩnh cùng hàng ngàn người dân và lực lượng, tổ chức đoàn thể đoàn kết, nỗ lực liên tục chiến đấu với giặc lửa ở các huyện Nghi Xuân, Hương Sơn, Cẩm Xuyên (Hà Tĩnh), đặc biệt là di sản rừng nguyên sinh ở Núi Xuân Lĩnh, Hồng Lĩnh - một trong 99 ngọn núi Hồng huyền thoại, linh kiệt tọa lạc trên dòng sông Lam thơ mộng của vùng đất xứ Nghệ yêu thương, địa linh nhân kiệt. Trong cuộc chiến cam go ấy, tinh thần, trách nhiệm, lòng người, sự tương thân, tương ái, những truyền thống quý báu của dân tộc Việt Nam lại dâng lên, cả nước hướng về vùng đất này với những cảm xúc xót thương dâng trào trong cơn giặc lửa khủng khiếp, thì ông Chu Mộng Long, giảng viên Đại học Quy Nhơn, Bình Định lại hả hê thả stt trên facebook cá nhân rằng: "rừng cháy đáng chửi chứ sao lại khóc.... N