Cù Huy Hà Vũ là con trai của cụ Cù Huy Cận, một trong những vị cách mạng tiền bối của đất nước ta. Cụ Cù Huy Cận, Nguyễn Lương Bằng và Trần Huy Liệu thay mặt cho chính quyền cách mạng đã tiếp nhận ấn kiếm từ tay vua Bảo Đại vào ngày 30.8.1945 tại lầu Ngũ Phụng cửa Ngọ Môn (Huế) sau khi nhà vua đọc chiếu thoái vị. Cù Huy Hà Vũ được sinh ra trong cái nôi cách mạng, được tạo điều kiện để học tập đến tiến sĩ. Thế nhưng chỉ vì hám danh, hám lợi, bất mãn vì không được leo cao mà trở cờ, bội phản. Cù Huy Hà Vũ được các tổ chức phản động ở hải ngoại đặt ống đu đủ vào ruột cùng và bơm thổi y thành "kẻ sĩ', thành "nhân sĩ trí thức", "nhà đấu tranh dân chủ". Cứ thế, anh ta trượt rất dài trên đường băng khốn nạn và tội lỗi.
Cái gì đến cũng phải
đến, Vũ bị bắt ngày 5.11.2010 tại TP. Hồ Chí Minh, bị khởi tố ngày 15.11.2010 về
tội Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Phải thi
hành án tù 7 năm sau khi tòa sơ thẩm ngày 04.4.2011 tuyên án, và phiên tòa phúc
thẩm diễn ra ngày 2 tháng 8 giữ nguyên bản án, nhưng sau đó Vũ đã được trả tự
do trước hạn tối chủ nhật ngày 6.4.2014 và được đưa thẳng từ nhà tù đến sân bay
Nội Bài để cùng vợ sang Mỹ! Thiên đường của xứ tự do, dân chủ Hoa Kỳ là niềm ước
ao bấy lâu của anh ta. Khi vừa sang Mỹ, tổ chức ân xá Quốc tế gọi y là "tù
nhân lương tâm". Một số tổ chức chống cộng cực đoan săn đón những ngày đầu,
họ tổ chức phỏng vấn, đăng tải nhiều bài viết của y.
Thế nhưng đời không như là mơ! Hoa Kỳ là nơi mà các hội, đoàn chống
cộng thi nhau tranh giành tầm ảnh hưởng của mình theo kiểu "quần khuyển
tranh cốt" (đàn chó tranh xương). Cù Huy Hà Vũ dần dần nếm trải cảm giác
chạy ăn từng bữa khi đã hết giá trị lợi dụng. Ngày còn ở trong tù Việt Nam nhìn
Hà Vũ béo tốt dù luôn mồm xuyên tạc, bịa đặt về cái gọi là "đối xử không tốt
với tù nhân lương tâm" và y rêu rao "tuyệt thực". Ấy thế nhưng
khi đạt mục đích là đến với "xứ tự do" thì trông y chẳng khác nào một
người đói ăn trong nạn đói lịch sử năm 1945. Nhân quả luân hồi, báo ứng. Từ cổ
chí kim những kẻ phản quốc chưa bao giờ có cái kết tốt đẹp! Ra đi không thẹn bằng
khi trở về. Giờ đây khi đã sáng mắt ra thì mong muốn duy nhất là trở về quê
hương "tôi còn hộ chiếu tôi sẽ trở về nước".
Được Đảng, Nhà nước
cho ăn học tử tế nhưng lại trở cờ theo giặc, thường xuyên chống phá sự bình yên
của đất nước ta, luôn ôm dạ phản trắc, thấy lợi nhỏ quên nghiệp lớn, bán rẻ tổ
quốc và luôn có tư tưởng thờ ngoại bang. Kêu gọi phương Tây can thiệp chuyện nội
bộ của Việt Nam. Ảo tưởng và luôn cho mình là học cao, biết rộng; trên thông
thiên văn, dưới tường địa lý nhưng có một điều chắc chắc là trung hiếu, sỉ nhục
những cái làm nền tảng để làm nên kẻ sĩ thì Cù Huy Hà Vũ lại không hề có. Vì
danh lợi mà sẵn sàng mang thân dê chó thờ ngoại quốc, uốn lưỡi cú diều mà chê
bai, bôi nhọ chế độ đã rửa cái nhục nộ lệ cho đất nước; chế độ đã dẫn dắt con
thuyền độc lập, tự do đến với bến bờ hạnh phúc như hôm nay.
Cù Huy Hà Vũ là cái
gương tày liếp, bài học nhãn tiền cho những kẻ cố tình đi ngược lại lợi ích của
dân tộc, chống phá tổ quốc! Người mẹ hiền Việt Nam luôn sẵn sàng giang rộng
vòng tay để đón những đứa con lầm lỗi trở về, có điều là đứa con đó phải thành
tâm sám hối! Nhìn Cù Huy Hà Vũ bây giờ vừa giận lại vừa tiếc nuối. Giận là giận
kẻ quay lưng với tổ quốc; tiếc là tiếc cho một con người được sinh ra trong môi
trường tốt, ăn học đủ đầy nhưng lệch lạc về tư tưởng, u mê trong nhận thức và
ngu xuẩn về lý luận! Hãy lấy đó làm gương! Cù Huy Hà Vũ chọn cho mình con đường
là vực sâu của tội lỗi. Còn đường do anh ta tự tìm đến. Chẳng thể oán trách
ai./.
Nhận xét
Đăng nhận xét