Chuyển đến nội dung chính

QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN VIỆT NAM – QUÂN ĐỘI HÒA BÌNH

          Cố nhà văn Nam Cao có triết lý để đời rằng: “Kẻ mạnh không phải là kẻ giẫm lên vai kẻ khác để thỏa mãn lòng ích kỉ. Kẻ mạnh chính là kẻ giúp đỡ kẻ khác trên đôi vai của mình”. Kẻ mạnh ở đây không thể hiểu theo nghĩa đen là sức mạnh, sức khỏe của con người mà là sự mạnh mẽ về tinh thần, tri thức, về bản lĩnh, khí phách, về địa vị xã hội, sự coi trọng của mọi người. Suy rộng ra đối với tầm vóc của một quốc gia, dân tộc thì câu nói đó còn có ý nghĩa là tinh thần quốc tế cao cả; là những nỗ lực để cùng chung tay, góp sức vì một thế giới đại đồng; vì hòa bình và phát triển cảu các dân tộc trên thế giới. Kẻ mạnh là kẻ biết chia sẻ vốn mạnh của mình để giúp đỡ những đất nước yếu thế hơn, nghèo đói hơn và khổ đau hơn!

          Người Việt Nam nói chung và Quân đội nhân dân Việt Nam nói riêng chưa bao giờ mang binh lực của mình ra khỏi biên giới để thực hiện hành động xâm lược bất kỳ quốc gia nào! Đại binh của chúng ta chỉ tiến sang phía Tây Nam năm 1979 để thực hiện nghĩa vụ Quốc tế cao cả; giúp Campuchia đánh bại tập đoàn diệt chủng Pôn Pốt. Giúp bạn thoát họa diệt chủng và bảo vệ chính quyền non trẻ của Hunsen. Chúng ta rút quân năm 1989 khi Chính phủ bạn đủ sức tự bảo vệ mình!

Ngày nay, để thực hiện nghĩa vụ gìn giữ hòa bình và giúp các nước nghèo, chịu khổ đau bởi nội chiến, chia rẽ ở châu Phi. Quân đội nhân dân ta lại lên đường, không chút do dự hay sợ hiểm nguy. Sự gần gũi và chí tình, chí nghĩa của người Việt Nam đã chạm đến trái tim của nhân dân các nước mà chùng ta đến. Không hề có bom đạn, thuốc súng hay bất kỳ điều kiện nào. Quân nhân chúng ta ngoài trách nhiệm giữ gìn hòa bình cùng với Liên Hiệp Quốc; chúng ta giúp bạn về y tế, các bệnh viện dã chiến mọc lên; giúp bạn sản xuất nông nghiệp, dạy bạn cách thức canh tác, giải quyết cái đói. Đây là tư duy tiến bộ của người Việt; chúng ta giúp họ cái cần câu chứ không phải là con cá. Nhìn cảnh tượng thân tình giữa các quân nhân và dân Nam Sudan, Cộng hòa Trung Phi để hiểu về lòng biết ơn, sự cảm động sâu sắc của nhân dân bạn.

          Một thế giới hòa bình, ổn định, hợp tác và phát triển là khát vọng lớn lao của toàn nhân loại, là mục tiêu cao cả mà mỗi quốc gia đều mong muốn hướng tới. Việc Việt Nam tham gia hoạt động gìn giữ hòa bình của Liên hợp quốc trong những năm gần đây đã cho thấy Việt Nam là một thành viên có trách nhiệm đối với nền hòa bình của thế giới. Súng vẫn nổ vì cuộc nội chiến kéo dài ở Nam Sudan nhưng những người lính Việt Nam vẫn vững vàng ở tuyến đầu.

          Đơn giản, ở các nước châu Phi, các phe phái có thể bắn giết lẫn nhau nhưng tiếng súng sẽ phải im bặt khi xuất hiện hình lá cờ đỏ sao vàng trên áo, trên xe của các quân nhân Việt Nam. Nói thế là vì họ thần tượng Việt Nam, biểu tượng của tinh thần quật khởi và chiến thắng. Họ thần tượng Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp và Quân đội nhân dân Việt Nam. Họ yêu mến người Việt Nam vì người Việt không đến đất nước họ để xâm lược mà là để giúp họ. Nói như Nam Cao ““Kẻ mạnh không phải là kẻ giẫm lên vai kẻ khác để thỏa mãn lòng ích kỉ. Kẻ mạnh chính là kẻ giúp đỡ kẻ khác trên đôi vai của mình” và chúng ta đang giúp đỡ họ, đỡ họ bằng đôi vai Việt Nam./.

 


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tâm sự của một người bỏ đạo Thiên chúa

Đề tài công giáo xưa nay gây tranh cãi rất nhiều trên toàn thế giới. Nhưng người Công giáo trên thế giới rất đông đảo và cuồng tín nên ít ai dám đụng chạm. Thời gian đầu, mỗi tuần tôi đi lễ 1 buổi, nhưng với tính cách không tin tâm linh cho lắm nên khi đi lễ chả hiểu cái gì, nó cứ hao hao nhau, không có gì mới so với ngày lễ trước đó. Đã thế đôi khi lễ 2 tiếng còn chưa xong, quỳ , đứng, ngồi rất mệt mỏi. Chỉ toàn nghe đọc và hát ca ngợi Chúa, nhưng khi mình tìm hiểu thì sự thật mới thấy Thiên chúa giáo. Mỗi tuần bảy ngày mà y chang nhau thì ai mà chịu cho nỗi.  Cái khó chịu của đạo Công giáo là ngoài phần giảng đạo tẻ nhạt thì ngày nghỉ bắt buộc quá nhiều. Chủ nhật, lễ thánh này thánh nọ, lễ này lễ kia, rồi kiêng đủ thứ khiến cho công việc bị ảnh hưởng ghê gớm. Sơ sơ 1 năm cũng mất trên 70 ngày không đi làm được, mà nông dân như tôi không đi làm thì lấy gì mà nuôi gia đình. Ăn chay của Công giáo cũng rất lạ. Thịt gà thì cấm ăn nhưng trứng thì ăn được, cá cũng ăn được, nhưng kẹo

LUẬN ĐIỆU ĐẾN HẸN LẠI LÊN CỦA ĐÁM KHỦNG BỐ

               Vào tháng 2, tháng 3-2001, một bộ phận đồng bào dân tộc thiểu trên địa bàn Tây Nguyên bị bọn phản động lưu vong FULRO và các thế lực thù địch xúi giục, lôi kéo, đã tham gia tụ tập đông người, gây rối, biểu tình, để lại nhiều hậu quả nghiêm trọng. Trong đó có người dân làng Plei Lao ở xã Nhơn Hòa, huyện Chư Bưh, tỉnh Gia Lai. Sau này được chính quyền và các cơ quan chức năng tuyên truyền, vận đông, bà con đã nhận ra việc làm sai trái, đã cam kết không tái phạm,không nghe theo lời kẻ xấu. Vậy nhưng, ở chiều ngược lại, những kẻ lưu vong ở nước ngoài, đến hẹn lại lên đưa ra những luận điệu vu khống, xuyên tạc bản chất sự việc. Mới đây nhất, Tổ chức phản động “Người thượng vì công lý” vừa đăng hình ảnh kèm theo nội dung: “Ngày 10 tháng 03 năm 2001, chính quyền công an, bộ đội đã tấn công bao vây người dân Plei Lao ở xã Nhơn Hòa, huyện Chư Sê, tỉnh Gia Lai và chính quyền đã ra lệnh đốt phá nhà thờ và bắt tất cả các lãnh đạo của nhà thờ, tấn công dân làng bằng vũ kh.í..làm ít n

TRƯỜNG ĐẠI HỌC QUY NHƠN VẪN ĐANG ĐỂ CHU MỘNG LONG NHỞN NHƠ ĐẾN VẬY?

Những ngày qua, hàng ngàn cán bộ chiến sỹ các LLVT Quân khu 4, Cảnh sát biển, Cảnh sát PCCC, Công an, Biên phòng trên địa bàn 2 tỉnh Nghệ An - Hà Tĩnh cùng hàng ngàn người dân và lực lượng, tổ chức đoàn thể đoàn kết, nỗ lực liên tục chiến đấu với giặc lửa ở các huyện Nghi Xuân, Hương Sơn, Cẩm Xuyên (Hà Tĩnh), đặc biệt là di sản rừng nguyên sinh ở Núi Xuân Lĩnh, Hồng Lĩnh - một trong 99 ngọn núi Hồng huyền thoại, linh kiệt tọa lạc trên dòng sông Lam thơ mộng của vùng đất xứ Nghệ yêu thương, địa linh nhân kiệt. Trong cuộc chiến cam go ấy, tinh thần, trách nhiệm, lòng người, sự tương thân, tương ái, những truyền thống quý báu của dân tộc Việt Nam lại dâng lên, cả nước hướng về vùng đất này với những cảm xúc xót thương dâng trào trong cơn giặc lửa khủng khiếp, thì ông Chu Mộng Long, giảng viên Đại học Quy Nhơn, Bình Định lại hả hê thả stt trên facebook cá nhân rằng: "rừng cháy đáng chửi chứ sao lại khóc.... N