Chuyển đến nội dung chính

CẦN MẠNH TAY VÌ ĐÃ CÓ QUÁ NHIỀU NGƯỜI VÔ TỘI THIỆT MẠNG DO ĐÁM BÁO, RACING BOY GÂY RA RỒI

           “Qua ở A9 Bạch Mai, thấy mẹ em ôm bố em khóc mà thương. Buột mồm nói với các bạn điều dưỡng rằng tại sao người phải nằm xuống không phải là đám báo nhà kia nhỉ? Các bạn điều dưỡng bảo là mấy thằng ấy cũng đang phải cắm ống cấp cứu kia kìa. Chúng nó không chết thì cũng tàn tật khốn khổ cả gia đình” - Đó là bình luận của một bác sĩ tại bệnh viện Bạch Mai mà mình đọc được sau vụ tai nạn khiến em nữ sinh thiệt mạng.

          Cũng tối hôm mà em gái thiệt mạng thì một vụ việc khác cũng xảy ra ở Bắc Ninh, một đoàn xe báo đâm thẳng vào một cảnh sát đang làm nhiệm vụ khiến anh bị thương nặng. Điều gì đang diễn ra vậy? Sao những người bình thường lại phải chịu hậu quả do một đám báo đời gây ra?

          Mình nhớ đến trường hợp ở Sóc Trăng khi các anh cảnh sát tác động vào hai thanh niên mới 15 - 16 tuổi, có nghi vấn sử dụng rượu bia, điều khiển phương tiện giao thông lạng lách, đánh võng, không chấp hành hiệu lệnh của CSGT, bỏ chạy với tốc độ cao… Dĩ nhiên, các anh cảnh sát chắc chắn là không đúng về mặt pháp luật. Nhưng, để đối đầu với một đám báo thủ, một đám choai choai phi xe bạt mạng, gây nguy hiểm đến tính mạng của người khác, thì thú thực là mình có phần nào đồng ý và hiểu được hành động của các anh.

          Hôm vụ việc diễn ra, làn sóng lên án các anh rất mạnh, dĩ nhiên là họ có cơ sở về điều đó. Nhưng có một bình luận mình đọc được là: “Hãy đợi một thời gian sau, đám báo này chắc chắn sẽ manh động hơn, chúng nó sẽ không sợ các anh trấn áp nữa, sẽ liều mạng phi phóng hơn. Mà các anh có lẽ cũng chùn tay trấn áp, lỡ bị quay chụp lại thì bị kỉ luật, bị mất việc… Rồi con cái ai nuôi, tiền đâu lo cho mẹ con gia đình…”

          Khi thông tin các anh bị đuổi, có một anh trong ngành nhắn tin cho mình là: "Họ làm thế vì quá tức giận. Vì họ đã chứng kiến rất nhiều vụ tai nạn cho chúng nó gây ra. Họ sai vì đã không làm việc kín đáo hơn. Nhưng ở vị thế của họ, rất khó có thể bình tĩnh được. Dĩ nhiên, sai vẫn là sai"

          Vụ việc ở Sóc Trăng có thể sẽ tạo ra một tiền lệ mà đám báo nhìn vào, chúng sẽ không còn sợ hãi nữa, không còn lo lắng nữa. Thậm chí nhiều thằng nghĩ rằng chúng sẽ được bênh, ai đánh chúng sẽ phải mất việc.

          Hồi lâu, mình từng bị các anh 141 ở đoạn Hầm Kim Liên gọi vào chốt kiểm tra giấy tờ vì hôm đó tăng ca về muộn. Các anh rất tử tế và xem xong thì vẫy cho đi luôn còn dặn mình rằng tối đi gọn vào kẻo bọn trẻ trâu nó húc vào đít lại lăn quay ra. Vừa trả lại giấy tờ xe cho mình, các anh vồ vào bắt hai thằng trẻ trâu không đội mỹ và tặng cho hai thằng đó vài thứ “nghiệp vụ”... Thực ra, với những người dân bình thường thì họ sẽ rất tử tế, nhưng với lũ báo đời thì khác.

          Thường xuyên, chúng ta đọc được những tin như thai phụ bị đoàn đua tông thiệt mạng, học sinh phóng ẩu tông vào người già đi đường… Những người bình thường lương thiện thì lại thiệt mạng oan ức còn nhiều lũ báo lại chẳng bị làm sao, nhiều đứa dựng xe dậy rồi trốn được - dĩ nhiên là vẫn bị tóm thôi… Nhưng chúng ta cũng nên đặt ra câu hỏi rằng, có lẽ chúng ta cần chút “ngoại lệ” gì đó để dẹp yên lũ này hay không? Chứ nói bằng lời, tuyên truyền, bắt phạt thì có lẽ chẳng bao giờ là đủ, gọi người nhà cũng chẳng giải quyết được gì.

          Luật pháp không phải lúc nào cũng theo dõi được toàn bộ diễn biến xã hội. Luật pháp cũng chẳng “đuổi kịp” tốc độ của đám báo đời thiên hạ… Chúng ta cần những biện pháp “nghiệp vụ” khác, dù đôi khi các biện pháp “nghiệp vụ” này có lẽ không chuẩn chỉ về mặt luật pháp…

          Đã có quá nhiều máu và nước mắt của người dân vô tội rơi xuống rồi…

 


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tâm sự của một người bỏ đạo Thiên chúa

Đề tài công giáo xưa nay gây tranh cãi rất nhiều trên toàn thế giới. Nhưng người Công giáo trên thế giới rất đông đảo và cuồng tín nên ít ai dám đụng chạm. Thời gian đầu, mỗi tuần tôi đi lễ 1 buổi, nhưng với tính cách không tin tâm linh cho lắm nên khi đi lễ chả hiểu cái gì, nó cứ hao hao nhau, không có gì mới so với ngày lễ trước đó. Đã thế đôi khi lễ 2 tiếng còn chưa xong, quỳ , đứng, ngồi rất mệt mỏi. Chỉ toàn nghe đọc và hát ca ngợi Chúa, nhưng khi mình tìm hiểu thì sự thật mới thấy Thiên chúa giáo. Mỗi tuần bảy ngày mà y chang nhau thì ai mà chịu cho nỗi.  Cái khó chịu của đạo Công giáo là ngoài phần giảng đạo tẻ nhạt thì ngày nghỉ bắt buộc quá nhiều. Chủ nhật, lễ thánh này thánh nọ, lễ này lễ kia, rồi kiêng đủ thứ khiến cho công việc bị ảnh hưởng ghê gớm. Sơ sơ 1 năm cũng mất trên 70 ngày không đi làm được, mà nông dân như tôi không đi làm thì lấy gì mà nuôi gia đình. Ăn chay của Công giáo cũng rất lạ. Thịt gà thì cấm ăn nhưng trứng thì ăn được, cá cũng ăn được, nhưng kẹo

LUẬN ĐIỆU ĐẾN HẸN LẠI LÊN CỦA ĐÁM KHỦNG BỐ

               Vào tháng 2, tháng 3-2001, một bộ phận đồng bào dân tộc thiểu trên địa bàn Tây Nguyên bị bọn phản động lưu vong FULRO và các thế lực thù địch xúi giục, lôi kéo, đã tham gia tụ tập đông người, gây rối, biểu tình, để lại nhiều hậu quả nghiêm trọng. Trong đó có người dân làng Plei Lao ở xã Nhơn Hòa, huyện Chư Bưh, tỉnh Gia Lai. Sau này được chính quyền và các cơ quan chức năng tuyên truyền, vận đông, bà con đã nhận ra việc làm sai trái, đã cam kết không tái phạm,không nghe theo lời kẻ xấu. Vậy nhưng, ở chiều ngược lại, những kẻ lưu vong ở nước ngoài, đến hẹn lại lên đưa ra những luận điệu vu khống, xuyên tạc bản chất sự việc. Mới đây nhất, Tổ chức phản động “Người thượng vì công lý” vừa đăng hình ảnh kèm theo nội dung: “Ngày 10 tháng 03 năm 2001, chính quyền công an, bộ đội đã tấn công bao vây người dân Plei Lao ở xã Nhơn Hòa, huyện Chư Sê, tỉnh Gia Lai và chính quyền đã ra lệnh đốt phá nhà thờ và bắt tất cả các lãnh đạo của nhà thờ, tấn công dân làng bằng vũ kh.í..làm ít n

TRƯỜNG ĐẠI HỌC QUY NHƠN VẪN ĐANG ĐỂ CHU MỘNG LONG NHỞN NHƠ ĐẾN VẬY?

Những ngày qua, hàng ngàn cán bộ chiến sỹ các LLVT Quân khu 4, Cảnh sát biển, Cảnh sát PCCC, Công an, Biên phòng trên địa bàn 2 tỉnh Nghệ An - Hà Tĩnh cùng hàng ngàn người dân và lực lượng, tổ chức đoàn thể đoàn kết, nỗ lực liên tục chiến đấu với giặc lửa ở các huyện Nghi Xuân, Hương Sơn, Cẩm Xuyên (Hà Tĩnh), đặc biệt là di sản rừng nguyên sinh ở Núi Xuân Lĩnh, Hồng Lĩnh - một trong 99 ngọn núi Hồng huyền thoại, linh kiệt tọa lạc trên dòng sông Lam thơ mộng của vùng đất xứ Nghệ yêu thương, địa linh nhân kiệt. Trong cuộc chiến cam go ấy, tinh thần, trách nhiệm, lòng người, sự tương thân, tương ái, những truyền thống quý báu của dân tộc Việt Nam lại dâng lên, cả nước hướng về vùng đất này với những cảm xúc xót thương dâng trào trong cơn giặc lửa khủng khiếp, thì ông Chu Mộng Long, giảng viên Đại học Quy Nhơn, Bình Định lại hả hê thả stt trên facebook cá nhân rằng: "rừng cháy đáng chửi chứ sao lại khóc.... N