Tổ chức phóng viên không biên giới (RSF) được một nhà báo người Pháp thành lập từ năm 1985. Đây là một tổ chức phi chính phủ, hoạt động nhờ sự tài trợ của Chính phủ Pháp và Mỹ. Ngay từ khi mới thành lập, tổ chức này đã cho mình quyền cổ súy tự do báo chí, tự do ngôn luận “theo kiểu phương Tây”. Tổ chức này tự khoác cho mình “chiếc áo” có quyền bảo vệ nhà báo, nhưng không hề bảo vệ các nhà báo chân chính. Ngược lại còn tiếp tay cho một số nhà báo hoạt động để chống phá nhằm lật đổ chính quyền của một số nước.
Tổ chức RSF đã từng
xếp Việt Nam đứng thứ 175/180 quốc gia “đàn áp tự do báo chí”, đến bây giờ lại
xếp Việt Nam vào TOP 5 quốc gia “giam giữ nhà báo nhiều nhất thế giới” cùng với
Trung Quốc, Myanmar, Iran, Belarus. RSF luôn cố tình làm ngơ, phớt lờ trước
những số liệu thống kê chính thống về vấn đề tự do báo chí ở Việt Nam. Tổ chức
này chỉ “giỏi” suy diễn, thu thập thông tin phiến diện, một chiều rồi từ đó tìm
cách bóp méo, vu cáo cho Việt Nam. Với cách làm này của RSF đã nhận được nhiều
sự phản đối, phê phán việc áp đặt, cách làm việc phiến diện từ nhiều nước.
Cần có một nhìn
nhận khách quan là “trên thế giới không có một quốc gia nào coi quyền tự do báo
chí, tự do ngôn luận là tuyệt đối, mọi quyền lợi phải gắn với nghĩa vụ và phải
được đặt trong khuôn khổ, giới hạn phù hợp”. Tại Việt Nam, tất cả các bản Hiến
pháp từ trước đến nay đều có quy định rõ ràng về tự do ngôn luận, tự do báo
chí. Đây là một trong những quyền cơ bản nhất của con người, của mọi công dân
và được Nhà nước bảo đảm thực hiện.
Đối với Việt Nam,
báo chí là một kênh thông tin chính thống, hoạt động công khai, dân chủ và hiệu
quả. Những trường hợp mà RSF gọi là “nhà báo dân chủ”, “Blogger” bị đàn áp như
Phạm Đoan Trang, Nguyễn Văn Đài, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh,…tất cả đều là số đối
tượng lợi dụng tự do báo chí, tự do ngôn luận để tuyên truyền nhằm chống phá
Nhà nước và đã bị pháp luật trừng trị.
Bản chất thực sự
của “Tổ chức phóng viên không biên giới” (RSF) là một công cụ hỗ trợ đắc lực
của Mỹ và các nước đồng minh để chống phá các nước khác, chứ không hề có cái
gọi là “tự do báo chí” như tổ chức này vẫn quảng cáo. Đây là bộ mặt thật sự của
RSF.
Nhận xét
Đăng nhận xét