Chuyển đến nội dung chính

CHÚNG TÔI ĐÃ LÀM GÌ MÀ HỌ CƯỚP NƯỚC TÔI, PHÁ NHÀ TÔI VÀ NÉM BOM HẠI CHẾT CON CÁI CHÚNG TÔI?

          Thế giới hiện nay đang dành nhiều sự kiện chú ý về sự kiện Nga không kích Ukraine ... Những nhà máy điện bị không kích tan hoang, những khu dân cư vắng bóng người, những con đường chẳng chịt những hố bom và một số người bị thương bị mảnh đạn...

          Khung cảnh ấy ở 50 năm trước đã từng diễn ra ở Việt Nam, nhưng ở một mức độ kinh khủng hơn gấp rất nhiều lần. Đó là cuộc chiến mà quốc tế quen gọi là Operation Linebacker II còn ở Việt Nam là "Điện Biên Phủ trên không"....

          50 năm trước, một chiến dịch tàn bạo bậc nhất lịch sử không kích thế giới do Richard Nixon khởi đầu, ra lệnh ném bom toàn diệt Hà Nội - Hải Phòng và khu vực lân cận. Các bạn nghĩ trường học, bệnh viện, khu dân cư sẽ không phải là mục tiêu bị không kích ư? Làm gì có chuyện đó?

          Không rõ những mệnh lệnh Richard Nixon và các tham mưu trưởng như thế nào, nhưng những Bạch Mai, Khâm Thiên, Hoàn Kiếm, Yên Phụ... đều đã tan hoang và nát bấy, hơn 2000 người thương vong và phần lớn là dân thường!

          Tội ác này được nhiều báo đài thế giới ghi nhận, trong đó có bài phỏng vấn một người đàn ông Hà Nội có toàn bộ gia đình bị mất do bom đạn của Nixon... Ông ấy căng mình khóc lấc: "Chúng tôi đã làm gì Nixon, mà lại cướp nước, phá nhà tôi kia kìa và còn ném bom lên đầu con cái chúng tôi nữa"...

          12 ngày đêm ấy, có một gia đình ở Khâm Thiên, 8 người bốn thế hệ mất cùng một lúc vì bị bom B52 làm đổ sập một nóc hầm trú ẩn. Cũng vào những thời khắc gần Tết Dương Lịch ấy, một căn hầm có mấy đứa trẻ sơ sinh bỗng im bặt sau tiếng bom… Sáng hôm sau, người dân đào bới giữa đống đổ nát thì còn một vài chiếc khăn sữa, một vài mảnh vụn tã… vương vãi khắp nơi.

          Một gia đình nhỏ vừa mới cưới, cô dâu chưa kịp làm lễ đón khách, đã ra đi vì bom nổ toang hoác nóc hầm trú ẩm... Một gia đình khác, 5 người lớn cũng vì bom mà thiệt mạng, để lại 7 đứa trẻ mồ côi đã di tản về ngoại ô...

          Một gia đình 8 người phải chia nhau ra 2 hầm trú ẩn, hầm bên cạnh đổ sập nhưng người bên này không thể lên cứu vì bom vẫn vã ở bên trên.... Một bên khóc nấc thành tiếng, một bên thì chỉ còn vương vãi những phần cơ thể...

          Trên một quả tên lửa đạo đạo của Nga có viết một dòng chữ: "Khi ta đến chỉ còn lại sự tĩnh nặng tuyệt đối"....

          Và cuộc chiến ở 50 trước, cũng là bom đạn tên lửa nhưng là của Richard Nixon, đó là những tiếc khóc ai oán, bức tượng căm từ ở Bạch Mai, bức tượng mẹ bồng con ở Khâm Thiên, đó là câu hỏi: "Tại sao chúng nó lại đem bom đến đây ném hả chú?".

          Một người lớn lên từ những trận bom, trả lời phỏng vấn: “Ký ức thời chúng tôi, dù dữ dội hay êm đềm, chỉ nên trải nghiệm một lần trong đời là đủ”... Và đó cũng là trận đánh cuối, Nixon bó tay ngồi vào bàn đàm phán, quân đội hùng mạnh nhất phải rút khỏi Việt Nam.

          Những chiến thắng đôi khi phải trả những cái giá thật đắt và để có được hòa bình thì phải trải qua rất nhiều những chiến thắng và cũng rất nhiều những cái giá phải đánh đổi.

          Vậy nên, hòa bình luôn là một thứ trân quý phải luôn cố gắng giữ gìn...

 


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tâm sự của một người bỏ đạo Thiên chúa

Đề tài công giáo xưa nay gây tranh cãi rất nhiều trên toàn thế giới. Nhưng người Công giáo trên thế giới rất đông đảo và cuồng tín nên ít ai dám đụng chạm. Thời gian đầu, mỗi tuần tôi đi lễ 1 buổi, nhưng với tính cách không tin tâm linh cho lắm nên khi đi lễ chả hiểu cái gì, nó cứ hao hao nhau, không có gì mới so với ngày lễ trước đó. Đã thế đôi khi lễ 2 tiếng còn chưa xong, quỳ , đứng, ngồi rất mệt mỏi. Chỉ toàn nghe đọc và hát ca ngợi Chúa, nhưng khi mình tìm hiểu thì sự thật mới thấy Thiên chúa giáo. Mỗi tuần bảy ngày mà y chang nhau thì ai mà chịu cho nỗi.  Cái khó chịu của đạo Công giáo là ngoài phần giảng đạo tẻ nhạt thì ngày nghỉ bắt buộc quá nhiều. Chủ nhật, lễ thánh này thánh nọ, lễ này lễ kia, rồi kiêng đủ thứ khiến cho công việc bị ảnh hưởng ghê gớm. Sơ sơ 1 năm cũng mất trên 70 ngày không đi làm được, mà nông dân như tôi không đi làm thì lấy gì mà nuôi gia đình. Ăn chay của Công giáo cũng rất lạ. Thịt gà thì cấm ăn nhưng trứng thì ăn được, cá cũng ăn được, nhưng kẹo

LUẬN ĐIỆU ĐẾN HẸN LẠI LÊN CỦA ĐÁM KHỦNG BỐ

               Vào tháng 2, tháng 3-2001, một bộ phận đồng bào dân tộc thiểu trên địa bàn Tây Nguyên bị bọn phản động lưu vong FULRO và các thế lực thù địch xúi giục, lôi kéo, đã tham gia tụ tập đông người, gây rối, biểu tình, để lại nhiều hậu quả nghiêm trọng. Trong đó có người dân làng Plei Lao ở xã Nhơn Hòa, huyện Chư Bưh, tỉnh Gia Lai. Sau này được chính quyền và các cơ quan chức năng tuyên truyền, vận đông, bà con đã nhận ra việc làm sai trái, đã cam kết không tái phạm,không nghe theo lời kẻ xấu. Vậy nhưng, ở chiều ngược lại, những kẻ lưu vong ở nước ngoài, đến hẹn lại lên đưa ra những luận điệu vu khống, xuyên tạc bản chất sự việc. Mới đây nhất, Tổ chức phản động “Người thượng vì công lý” vừa đăng hình ảnh kèm theo nội dung: “Ngày 10 tháng 03 năm 2001, chính quyền công an, bộ đội đã tấn công bao vây người dân Plei Lao ở xã Nhơn Hòa, huyện Chư Sê, tỉnh Gia Lai và chính quyền đã ra lệnh đốt phá nhà thờ và bắt tất cả các lãnh đạo của nhà thờ, tấn công dân làng bằng vũ kh.í..làm ít n

TRƯỜNG ĐẠI HỌC QUY NHƠN VẪN ĐANG ĐỂ CHU MỘNG LONG NHỞN NHƠ ĐẾN VẬY?

Những ngày qua, hàng ngàn cán bộ chiến sỹ các LLVT Quân khu 4, Cảnh sát biển, Cảnh sát PCCC, Công an, Biên phòng trên địa bàn 2 tỉnh Nghệ An - Hà Tĩnh cùng hàng ngàn người dân và lực lượng, tổ chức đoàn thể đoàn kết, nỗ lực liên tục chiến đấu với giặc lửa ở các huyện Nghi Xuân, Hương Sơn, Cẩm Xuyên (Hà Tĩnh), đặc biệt là di sản rừng nguyên sinh ở Núi Xuân Lĩnh, Hồng Lĩnh - một trong 99 ngọn núi Hồng huyền thoại, linh kiệt tọa lạc trên dòng sông Lam thơ mộng của vùng đất xứ Nghệ yêu thương, địa linh nhân kiệt. Trong cuộc chiến cam go ấy, tinh thần, trách nhiệm, lòng người, sự tương thân, tương ái, những truyền thống quý báu của dân tộc Việt Nam lại dâng lên, cả nước hướng về vùng đất này với những cảm xúc xót thương dâng trào trong cơn giặc lửa khủng khiếp, thì ông Chu Mộng Long, giảng viên Đại học Quy Nhơn, Bình Định lại hả hê thả stt trên facebook cá nhân rằng: "rừng cháy đáng chửi chứ sao lại khóc.... N