1. Hiện nay, các thế lực thù địch, phản động đang tuyên truyền quan điểm sai trái rằng, “Tư tưởng Hồ Chí Minh không phải là kết quả của sự vận dụng và phát triển sáng tạo chủ nghĩa Mác – Lênin vào điều kiện cụ thể của Việt Nam”. Đây chính là thủ đoạn thâm độc “tách rời tư tưởng Hồ Chí Minh với chủ nghĩa Mác – Lênin” trong âm mưu “diễn biến hòa bình”.
Quan điểm sai trái
đó nhằm bốn mục tiêu: Một là, phủ nhận chủ nghĩa Mác – Lênin; Hai là, phủ nhận
tư tưởng Hồ Chí Minh; Ba là, phủ nhận nền tảng tư tưởng, lý luận, Cương lĩnh,
đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng, làm suy yếu và đi đến xóa bỏ sự
lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam; Bốn là, xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa ở
Việt Nam. Từ đó, mưu toan làm tha hóa về chính trị, tư tưởng đối với một bộ
phận cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân với tham vọng tạo ra được một
“khoảng trống” về tư tưởng trong Đảng và trong xã hội ta, dẫn đến “tự diễn
biến”, “tự chuyển hóa” làm tan rã từ bên trong, nhằm thực hiện mục tiêu chiến
lược cuối cùng là xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và chế độ
xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam.
2. Sự xuyên tạc ấy
của các thế lực thù địch, phản động, cơ hội đều không có cơ sở khoa học, không
có giá trị, không thể tồn tại được.
Tại Nghị quyết số
09-NQ/TW ngày 18/2/1995 của Bộ Chính trị khóa VII đã khẳng định: “Trong khi
giải quyết những vấn đề của cách mạng Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã góp phần
phát triển chủ nghĩa Mác – Lênin trên nhiều vấn đề quan trọng, đặc biệt là lý
luận về cách mạng giải phóng dân tộc và tiến lên chủ nghĩa xã hội ở các nước
thuộc địa và phụ thuộc”. Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XI (2011)
đã khẳng định: “Tư tưởng Hồ Chí Minh là một hệ thống quan điểm toàn diện và sâu
sắc về những vấn đề cơ bản của cách mạng Việt Nam, kết quả của sự vận dụng và
phát triển sang tạo chủ nghĩa Mác – Lênin vào điều kiện cụ thể của nước ta”.
Thực tiễn cách mạng
Việt Nam cho thấy, để có được con đường đúng đắn, dẫn dắt cách mạng Việt Nam đi
từ thắng lợi này đến thắng lợi khác, Hồ Chí Minh phải trải qua một quá trình
khảo cứu, phân tích và lựa chọn theo phương pháp loại trừ. Người không đi theo
con đường cứu nước của Phan Châu Trinh và Phan Bội Châu; cũng không đi theo con
đường cách mạng Âu Mỹ, vì nhận thấy ns không đáp ứng đòi hỏi của cách mạng Việt
Nam.
Hồ Chí Minh qquyết
định theo con đường Cách mạng Tháng Mười Nga (1917) vĩ đại, bởi vì: 1) “Lịch sử
loài người chưa từng có cuộc cách mạng nào có ý nghĩa to lớn và sâu xa như thế…
Đó là thắng lợi vĩ đại nhất của giai cấp công nhân, của nhân dân lao động và
các dân tộc bị áp bức do giai cấp công nhân và đội tiền phong của họ là Đảng
Bônsêvích lãnh đạo”. 2) “Thế giới bây giờ chỉ có cách mệnh Nga là thành công và
thành công đến nơi, nghĩa là dân chúng được hưởng cái hạnh phúc, tự do, bình
đẳng thật, không phải tự do và bình đẳng giả dối như đế quốc chủ nghĩa Pháp
khoe khoang bên An Nam. Cách mạng Nga đã đuổi được vua, tư bản, địa chủ rồi,
lại ra sức cho công, nông các nước và dân bị áp bức các nước thuộc địa làm cách
mệnh để lật đổ tất cả các đế quốc chủ nghĩa và tư bản trong thế giới”[iii]. 3)
“Bây giờ học thuyết nhiều, chủ nghĩa nhiều, nhưng chủ nghĩa chân chính nhất,
chắc chắn nhất, cách mệnh nhất là chủ nghĩa Lênin” và “chỉ có CNXH, chủ nghĩa
cộng sản mới giải phóng được các dân tộc bị áp bức và những người lao động trên
thế giới khỏi ách nô lệ”. 4) “Muốn cứu nước và giải phóng dân tộc không có con
đường nào khác con đường cách mạng vô sản”.
3. Tư tưởng Hồ Chí
Minh là kết quả vận dụng, phát triển sáng tạo chủ nghĩa Mác – Lênin vào điều
kiện cụ thể Việt Nam; trên nền tảng cốt lõi lý luận chủ nghĩa Mác – Lênin kết
hợp với thực tiễn Việt Nam để xây dựng đường lối cách mạng phù hợp với đặc thù
Việt Nam.
Từ “cái cốt” trong
tư tưởng Mác – Lênin, Hồ Chí Minh sáng tạo khi định nghĩa rất dễ hiểu về chủ
nghĩa xã hội: “CNXH là làm sao cho dân giàu nước mạnh”, “mọi người được ăn no
mặc ấm, sung sướng, tự do”, “làm nhiều ăn nhiều, làm ít ăn ít, không làm không
ăn”; “CNXH là mọi người cùng ra sức lao động sản xuất để được ăn no, mặc ấm, và
có nhà ở sạch sẽ”. Tóm lại, “xã hội ngày càng tiến, vật chất ngày càng tăng,
tinh thần ngày càng tốt, đó là CNXH”. Hay như, Người cho rằng, “phấn đấu để cải
tạo, để thực hiện CNXH là một sự nghiệp vĩ đại nhất trong lịch sử loài người”,
“xây dựng CNXH là thay đổi cả xã hội, thay đổi cả thiên nhiên, làm cho xã hội
không còn người bóc lột người, không còn đói rét, mọi người đều được ấm no và
hạnh phúc”[vii]. Đây là “một cuộc đấu tranh cách mạng phức tạp, gian khổ và lâu
dài. Nhân dân ta hãy đoàn kết chặt chẽ dựa trên nền tảng liên minh công nông,
bền bỉ phấn đấu dưới sự lãnh đạo của Đảng và Chính phủ, thì chúng ta nhất định
thắng lợi”. Xây dựng CNXH là “xây dựng một xã hội hoàn toàn mới xưa nay chưa
từng có trong lịch sử dân tộc ta. Chúng ta phải thay đổi triệt để những nếp
sống, thói quen, ý nghĩ và thành kiến có gốc rễ sâu xa hàng ngàn năm. Chúng ta
phải thay đổi quan hệ sản xuất cũ, xóa bỏ giai cấp bóc lột, xây dựng quan hệ
sản xuất mới không có bóc lột áp bức”.
Hồ Chí Minh cũng có
những phát triển sáng tạo về quy luật xây dựng Đảng cộng sản ở nước thuộc địa,
nửa phong kiến. Đó là quy luật hình thành Đảng bằng kết hợp của nghĩa Mác –
Lênin với phong trào công nhân và phong trào yêu nước (trong chủ nghĩa Mác –
Lênin chưa đặt vấn đề phong trào yêu nước); Đảng vừa đại diện cho lợi ích của
giai cấp, vừa đại diện cho lợi ích của dân tộc. Đây là sự sáng tạo về xây dựng
đảng kiểu mới ở một nước thuộc địa nửa phong kiến.
Hồ Chí Minh còn
phát triển sáng tạo về xây dựng Nhà nước của dân, do dân, vì dân. Người khẳng
định: “Trong Nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa của chúng ta, tất cả mọi quyền
lực đều là của nhân dân”. Nhà nước của dân tức là “dân là chủ”. Nguyên lý “dân
là chủ” khẳng định địa vị chủ thể tối cao của mọi quyền lực là nhân dân; Nhà
nước do dân theo Hồ Chí Minh là Nhà nước do nhân dân lập nên sau thắng lợi của
sự nghiệp cách mạng của toàn dân tộc dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt
Nam. Người nói: “các công việc của Chính phủ làm phải nhằm vào một mục đích duy
nhất là mưu tự do hạnh phúc cho mọi người. Cho nên Chính phủ nhân dân bao giờ
cũng phải đặt quyền lợi dân lên trên hết thảy. Việc gì có lợi cho dân thì làm.
Việc gì có hại cho dân thì phải tránh”.
4. Tăng cường, củng
cố niềm tin vào tư tưởng Hồ Chí Minh; tích cực học tập và làm theo tư tưởng,
đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh là chủ trương rất đúng đắn, hợp lòng dân, phù
hợp với mục tiêu xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.
Tích cực đấu tranh,
phê phán quan điểm sai trái, thù địch, phản động là việc tích cực nhằm bảo vệ
và tăng cường, củng cố niềm tin vào tư tưởng Hồ Chí Minh. Đây là cội nguồn của
sức mạnh tinh thần của toàn Đảng, toàn dân, toàn quân ta cả trong quá khứ, hiện
tại và tương lai của sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ
nghĩa.
Do vậy, cần tăng
cường công tác giáo dục tư tưởng chính trị trong toàn Đảng, toàn quân, toàn
dân. Đặc biệt, “Đẩy mạnh việc học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách
Hồ Chí Minh” một cách thiết thực, hiệu quả; quán triệt sâu sắc và vận dụng sáng
tạo tư tưởng Hồ Chí Minh về phương thức lãnh đạo của Đảng cầm quyền; quyết
liệt, mạnh mẽ hơn nữa trong cuộc đấu tranh chống tham nhũng; tạo các gướng
sáng, nói đi đôi với làm của người cán bộ, đảng viên, nhân dân; thương yêu, san
sẻ, trách nhiệm cộng đồng; mạnh dạn lên án, phê phán cái xâu, bảo vệ lẽ phải…
Tư tưởng Hồ Chí Minh đã đi vào tiềm thức nhân dân Việt Nam và bạn bè quốc tế yêu chuộng hòa bình; thấm sâu vào thực tiễn cách mạng Việt Nam, cùng với chủ nghĩa Mác – Lênin trở thành kim chỉ nam cho mọi hành động Việt Nam. Vì vậy, mọi quan điểm sai trái về Hồ Chí Minh, tất yếu nhận lấy thất bại!
Nhận xét
Đăng nhận xét