Cuộc chiến chống tham nhũng là cuộc chiến lâu dài, gay go và rất quyết liệt. Chính vì sự quyết tâm trong cuộc chiến chống tham nhũng của Đảng, Nhà nước Việt Nam đã củng cố niềm tin trong nhân dân và đó cũng là động lực thúc đẩy sự phát triển kinh tế- xã hội. Cuộc đấu tranh này thực sự cam go, khốc liệt, thậm chí là có nhiều mất mát, đau xót.
Trong thời gian
qua, công tác đấu tranh và phòng, chống tham nhũng và xử lý vụ việc liên quan
đã được chỉ đạo và thực hiện một cách bài bản, đồng bộ, quyết liệt và hiệu quả,
khẳng định quyết tâm rất cao của Đảng, Nhà nước và nhân dân ta với tinh thần
“không có vùng cấm, không có ngoại lệ, bất kể người đó là ai và không chịu sức
ép từ bất kỳ cá nhân nào”. Việc xử lý nghiêm nhiều cán bộ, kể cả cán bộ cấp cao
sai phạm, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã nhiều lần khẳng định “ đó là điều
không ai mong muốn, thậm chí rất đau xót, đau lòng”. Nhưng vì sự nghiệp chung,
vì sự nghiêm minh về kỷ luật của Đảng, thượng tôn pháp luật của Nhà nước, vì sự
trong sạch và uy tín của Đảng, Nhà nước và ý nguyện của nhân dân, chúng ta phải
làm và kiên quyết làm. Kỷ luật một vài người để cứu muôn người và sẽ còn tiếp
tục làm quyết liệt, mạnh mẽ hơn nữa trong thời gian tới theo tinh thần Chủ tịch
Hồ Chí Minh đã chỉ dạy: “Cắt bỏ một cành cây sâu mọt để cứu cả cái cây”.
Tuy nhiên cuộc đấu
tranh phòng chống tham nhũng, tiêu cực vẫn còn rất nhiều khó khăn, vô cùng phức
tạp, còn những hạn chế, tồn tại. Khó khăn và phức tạp bởi đây là “phòng chống
giặc nội xâm” tức là chống những thói hư tật xấu, nhất là sự suy thoái về phẩm chất,
đạo đức, tệ ăn bớt, ăn cắp, ăn chặn của công dưới nhiều hình thức: tiền tài,
của cải, vật chất… do người khác biếu xén, cho tặng, hối lộ… với động cơ không
trong sáng. Khó khăn hơn cả như Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã chỉ ra rằng
“tham nhũng thường diễn ra trong nội bộ, do người có chức, có quyền thực hiện.
Phòng chống tham nhũng là cuộc đấu tranh trong chính bản thân mỗi con người,
mỗi cơ quan, tổ chức, đơn vị, địa phương mình, liên quan đến lợi ích, chức vụ,
danh vọng, uy tín của tổ chức, cá nhân”.
Cuộc “đấu tranh” ấy
thực sự chưa bao giờ dễ dàng. Chiến đấu với lòng tham, với cái lợi trước mắt là
cuộc chiến âm thầm mà cam go, khốc liệt. Cuộc chiến này không có chỗ cho do dự,
chần chừ hay khoan nhượng; “Sai một ly đi một dặm”, “mua danh ba vạn, bán danh
ba đồng”. Để có thể thành công, gìn giữ thanh danh, mang lại uy tín, niềm tin
cần phải vượt qua nhiều khó khăn, nỗ lực; nhưng đôi khi chỉ cần một hành động
xấu, sai lầm cũng có thể đánh mất hết uy tín mà mình đã dày công tạo dựng trước
đó. Đây là cuộc đấu tranh không ngừng nghỉ; thời đại nào, chế độ nào, quốc gia
nào cũng có và không thể xóa ngay tham nhũng trong một thời gian ngắn. Do vậy
cuộc đấu tranh này càng không thể chủ quan, nóng vội, thỏa mãn; không được né
tránh, cầm chừng; vừa phải kiên quyết phát hiện, xử lý tham nhũng, vừa phải
kiên trì giáo dục, quản lý, ngăn chặn, răn đe, không để xảy ra tham nhũng.
Một công việc cũng
không kém phần quan trọng là phải cảnh giác, đấu tranh với âm mưu, hoạt động
của các thế lực thù địch, phần tử xấu lợi dụng việc đấu tranh phòng chống tham
nhũng, tiêu cực để kích động, chia rẽ, chống phá Đảng, Nhà nước và chế độ ta vì
thủ đoạn của chúng rất tinh vi, nguy hiểm. Các tổ chức phản động như Việt Tân,
Hội anh em dân chủ, các hãng truyền thông nước ngoài và các chương trình phát
sóng bằng tiếng Việt như RFA, VOA, RFI, BBC… cùng với những con buôn chính trị
khoác áo dân chủ nhân quyền trong thời gian qua đã phát tán nhiều bài viết,
hình ảnh xuyên tạc, công kích, đả phá kịch liệt công cuộc phòng chống tham
nhũng của Việt Nam. Chúng tung ra đủ các loại luận điệu, nào là: “Vì sao “lò”
chống tham nhũng đang cháy mà hàng loạt cán bộ cao cấp vẫn không sợ”, “Hơn 10
năm chống tham nhũng, càng chống thì càng tham nhũng, vụ sau lớn hơn vụ trước
cả về số tiền của và quan chức với chức vụ cao hơn, diễn ra ở nhiều ngành,
nhiều cấp”, “chống tham nhũng là che đậy cuộc đấu đá, thanh trừng nội bộ “. Từ
đó chúng hô hào, kêu gọi: muốn chống tham nhũng thì phải thay đổi chế độ, phải
đa nguyên, đa đảng; phải thực hiện cái gọi là “xã hội dân sự”, “tam quyền phân
lập”… hòng xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Gần đây nhân một số
vụ đại án được phanh phui và sắp đem ra xét xử, chúng thi nhau tạo ra những
“thuyết âm mưu” về một nhân vật gọi là “Trùm cuối”. Bài viết: “Nhân vật trong
năm 2022: Trùm cuối!” của hai kẻ có tên Kim Ngữ và Y Nguyên lần này lại cho
rằng “Không còn nghi ngờ gì nữa, trùm cuối của hai đại án Việt Á và chuyến bay
giải cứu là Vũ Đức Đam và Phạm Bình Minh”.
Nếu ai theo dõi
những thuyết âm mưu bẩn thỉu của lũ người này thì được biết “Trùm cuối” là một
nhân vật lưu manh, cộm cán trong giới giang hồ, xã hội đen được chúng gán ghép
cho hầu hết các nhà lãnh đạo Việt Nam, thậm chí cả phu nhân của Chủ tịch nước
Nguyễn Xuân Phúc cũng được chúng cho là: “trùm cuối” vì theo một “nguồn tin
giấu tên” thì “cuộc điện thoại cuối cùng cho Chu Ngọc Anh là của bà Lan, vợ của
Chủ tịch nước”. Thật nực cười và ngớ ngẩn với trò lưu mạnh của những kẻ chống
phá. Còn theo một gã Tôn Phi nào đó thì “trùm cuối đang … ngồi bên Trung Quốc”
và cho rằng “Thân phận đất nước Việt Nam là thân phận nhược tiểu, mãi mãi nằm
trong Thiên triều Trung Hoa. Người Việt Nam tiếp tục bắt nhau, bỏ tù nhau. Tỷ
phú Trung Quốc thì đang ngồi cười”. Thiết nghĩ những kẻ này nên chuyển sang
viết tiểu thuyết trinh thám, kiếm hiệp ba xu để dọa mấy đứa trẻ con thì còn có
thể kiếm ăn được. Viết đấu tranh chính trị mà cứ vả bôm bốp vào mặt nhau, thậm
chí tự vả vào mặt mình thế này, thì chống được ai, rẻ tiền quá các ông Kim Ngữ
và Y Nguyên à.
Đúng là lũ phản
động “mồm chó vó ngựa”, cái gì nó cũng lợi dụng để xuyên tạc rồi rêu rao chửi
bới, miệt thị trên mạng xã hội để công kích, chống phá chế độ. Cần phải nói rõ
với Kim Ngữ và Y Nguyên cùng những kẻ lợi dụng đại án để chống phá rằng: “Công
tác phòng, chống tham nhũng, tiêu cực đã trở thành xu thế không thể đảo ngược”.
Việc đẩy mạnh công tác này, đã và đang nhân được sự ủng hộ tích cực từ nhân dân
Việt Nam và được thế giới ghi nhận. Không có một thứ “trùm cuối” nào trong công
cuộc phòng chống tham nhũng, tiêu cực ở Việt Nam, nó chỉ được sinh ra bởi những
cái đầu bệnh hoạn của những kẻ tìm cách chống phá Đảng, Nhà nước và sự bình yên
của người dân Việt Nam.
Nhận xét
Đăng nhận xét