Sau nhiều năm với những vần thơ 5 có nội dung phản lại chế độ, đi ngược lại lợi ích dân tộc, thì đến giờ phút này, cá nhân tôi không còn bất cứ sự tôn trọng nào dành cho Thái Bá Tân, kể cả tuổi tác lẫn tư tưởng. Thứ còn lại là sự khinh bỉ và thất vọng.
Từng là một
"nhà giáo, dịch giả, nhà văn, nhà thơ" được nhiều người yêu mến,
nhưng nay thì Thái Bá Tân chỉ còn lại trong tâm trí bao người là một thằng già
đổ đốn.
Từ chỗ ngứa mồm
chửi đổng như chó sủa trăng đến công khai phỉ báng chế độ, mạ lị cả lãnh tụ dân
tộc và lãnh đạo đất nước, cho đến công khai xuyên tạc cuộc chiến tranh đánh
đuổi quân xâm lược Mỹ, giải phóng dân tộc, thậm chí gọi giặc là "cha"
và nay thì tấn công trực diện vào nền tảng tư tưởng của Đảng là chủ nghĩa Mác -
Lê Nin.
Thật ghê tởm khi nhìn
vào sọt hành trang văn hóa của Thái Bá Tân, có tới hàng trăm rác phẩm thơ 5 chữ
luôn xuyên tạc lịch sử, tấn công vào mọi chủ trương chính sách của đảng, pháp
luật của Nhà nước.
Rác phẩm "Công
chúa Sài Gòn" là một ví dụ tiêu biểu cho việc bẻ cong ngòi bút để đánh
tráo bản chất cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc. Thái Bá Tân coi việc giải
phóng miền Nam, giải phóng Sài Gòn là việc "Hiếp cô công chúa", tức
là cưỡng bức hay như cách nói của những kẻ đang muốn vực dậy cái thây mà VNCH
là "xâm lược". Nhiều người thất vọng gọi Thái Bá Tân là thằng trở cờ
đốn mạt.
Công bằng mà nói,
Thái Bá Tân nổi tiếng không phải vì mấy vần thơ hưu trí mà là ăn mày dĩ vãng
với quá khứ là dịch giả. Nếu so với đám dzân chủ giả cầy như Nguyễn Quang A,
Nguyễn Xuân Diện, Nga Phủ Lý, Cấn Thị Thêu, Bùi Hằng... thì Thái Bá Tân chỉ là
con zận hạng bét về trình độ, nhưng lại có thừa sự khốn nạn, đểu giả. Tuy
nhiên, Thái Bá Tân không biết đến điều đó, mà vẫn đang tưởng mình rất tài, tới
mức tưởng không có mình thì cuộc đời hết tươi đẹp.
Xin lỗi, đời không
có Thái Bá Tân chả chết thằng nào, người ta vẫn được đọc văn học Nga hoành
tráng. Không có Thái Bá Tân, lũ trẻ trâu làng tôi vẫn có thể sáng tác vè, làm
thơ năm chữ nuột và thật. Không có Thái Bá Tân, trẻ em vẫn bắn tiếng Anh nhoay
nhoáy và giả sử như Thái Bá Tân tự nhiên đội hoa gạo lên đầu, chân đá ống bơ
như lập trình thì có khi đất nước lại trọn niềm vui.
Nhận xét
Đăng nhận xét