Chuyển đến nội dung chính

DÀNH CHO BẠN - NGƯỜI TỪNG NGHĨ CHI PHÍ CHO VIỆC HỌC LÀ QUÁ CAO!

Cựu chủ tịch Đại học Harvard, Derek Bock đã từng nói: "Nếu bạn nghĩ giáo dục là đắt đỏ, hãy thử ngu dốt xem sao!". Nếu bạn nghĩ rằng chi phí giáo dục quá cao, hãy thử chi phí của sự thiếu hiểu biết.

Đúng, không biết từ khi nào, cả xã hội đang nói với bạn rằng nếu bạn lười biếng và không chịu nỗ lực thì bạn chẳng bao giờ thành công. Và có một sự thật là không cần nỗ lực rất sung sướng. Tại sao bạn phải thức cả đêm để làm xong đống bài tập về nhà trong khi ngày mai lại có bài tập mới và cứ thế bạn chẳng bao giờ làm xong bài tập, nằm xuống ngủ sớm có phải tốt hơn không?

Tại sao bạn phải chi hàng triệu đồng tiền học phí, tiền đó đi du lịch thì sướng phải biết! Tại sao bạn phải ép con học hành chăm chỉ trong khi nó không muốn, để rồi làm cho mối quan hệ giữa bạn và con cái trở nên căng thẳng, để chúng thoải mái là ổn!

Được thôi, nếu bạn đã nghĩ vậy thì đừng làm việc chăm chỉ, đừng học, vui vẻ và tận hưởng mọi thứ, sử dụng thời gian học để chơi game, đi du lịch, ở nhà xem phim. Ôi cuộc sống như thiên đường!

Tuy nhiên, trong vấn đề giáo dục trẻ em, nếu tiền học của trẻ ở trường và không đi học là như nhau, điều đó có nghĩa là, giai đoạn trước càng buông thả và lười biếng, thì cái giá phải trả sẽ rất đắt.

-01-

Cha mẹ nào cũng muốn con cái học hành tới nơi tới chốn, dù biết học hành rất vất vả nhưng sau này con cái họ sẽ được sung sướng. Học cao, hiểu rộng, công việc tốt, thu nhập cao... là những điều cha mẹ nghĩ sẽ khiến đứa trẻ hạnh phúc, vậy điều gì thực sự quyết định hạnh phúc của một người?

Bạn sẽ thấy rằng hạnh phúc phải liên quan chặt chẽ đến hai chỉ số - phẩm giá và tự do. Phẩm giá là quyền của một người được coi trọng và tôn trọng vì lợi ích riêng của họ, và được đối xử một cách có đạo đức. Nó không thể tách rời với đức hạnh và địa vị xã hội của người đó.

Thật là vô ích khi có đức hạnh nhưng lại không được trọng dụng. Bạn ở tầng lớp nào thì đó sẽ ảnh hưởng sâu sắc đến sự tôn trọng của người khác dành cho bạn. Tự do thì sao? Mọi người có ý chí tự do, nhưng sự tự do mà xã hội này mang lại cho bạn bị hạn chế. Sự giàu có và địa vị quyết định mức độ tự do của bạn. Đây là những gì chúng ta phải thừa nhận.

Bạn thường đọc báo trên mạng và biết có những người trẻ tuổi đối mặt với sự bất mãn và những người "nhìn thấy sự nghiệp và cuộc sống đã chết ở tuổi hai mươi", họ phải đối mặt với đôi mắt lạnh lùng của xã hội và đối mặt với hai từ "bất tài" từ miệng đời.

-02-

Càng thờ ơ, bạn càng kiếm được nhiều lời bào chữa cho chính mình.

Không ít người nghĩ rằng mình nghèo ít cơ hội vào trường tốt, còn con cái của những gia đình trung lưu hay khá giả họ có thể vào các trường quốc tế, hoặc đến các thành phố lớn như Hà Nội hay TP.Hồ Chí Minh để tiếp tục học tập. Không biết bao nhiêu người bắt đầu tức giận với thực tế, đổ lỗi cho số phận rằng tôi không sinh ra trong gia đình giàu có nếu không tôi sẽ được vào các trường quốc tế, du học thì tôi sẽ có nhiều cơ hội hơn trong tương lai.

Rất nhiều câu "Nếu như" thốt ra từ họ và họ dùng những suy nghĩ này để ngụy biện cho sự lười biếng của bản thân. Nhưng họ nào biết mình bị những điều kiện vật chất làm cho mờ mắt, họ không thể nhìn thấy rằng có nhiều học sinh nghèo khó đạt được học bổng vào các trường danh tiếng bằng sự nỗ lực của bản thân. Bên cạnh đó nhiều người khác vẫn đấu tranh và nỗ lực mặc cho thất bại có thể quật ngã họ. Họ không thể nhìn thấy tương lai nhưng vẫn nỗ lực học tập vì họ tin rằng tri thức giúp họ thành công.

Có câu nói: Có kiến thức chưa chắc thay đổi số phận, nhưng không có kiến thức thì không thay đổi được số phận. Miễn là bạn vẫn đang làm việc chăm chỉ, có những khả năng và sở trường, chạy đua với thời gian, vượt qua khó khăn và thành công.

-03-

Không học hành, bạn không thể nhìn rõ sự việc, không hiểu được thế giới xung quanh diễn biến và tiến bộ tới đâu.

Trước đây, tin tức về sinh viên tốt nghiệp Đại học Bắc Kinh là Trần Sinh và Lục Bộ Hiên bán thịt lợn không biết đã nói bao nhiêu lần. Nhiều người nghĩ, học Đại học Bắc Kinh danh tiếng làm gì rồi về bán thịt lợn? Tôi học hết tiểu học cũng làm được chứ không cần đến đại học.

Nhưng điều họ không biết là sinh viên Đại học Bắc Kinh "bán thịt lợn" đã chứng minh khả năng thực sự của mình: Hai người họ thực sự có thể bán 12 con lợn mỗi ngày. Sau đó Trần Sinh và Lục Bộ Hiên đã thành lập một cửa hàng bán thịt. Sau đó, họ đã mở hàng trăm chuỗi cửa hàng, và thu về hàng tỷ tệ.

Bạn cho rằng hai sinh viên của Đại học Bắc Kinh học nhiều cuối cùng cũng đi bán thịt lợn như người nông dân bình thường. Nhưng bạn không biết rằng nhờ học tập, họ đã tích lũy nhiều kiến thức và khả năng để mở một doanh nghiệp, nền tảng tốt hơn, ngay cả khi công ty chỉ bán thịt lợn.

Cái gọi là vô dụng, cái gọi là sinh viên tốt nghiệp trường ưu tú không làm được việc lớn, trên thực tế, là một trong những ví dụ rất cực đoan. Còn đối với người không biết gì, thích bàn ra hoặc khinh rẻ ước mơ của người khác, tự bảo vệ mình bằng một chi tiết rất nhỏ, hay so sánh người khác và đầu cơ ác ý với người khác.

-04-

Đừng coi việc học quá thực dụng.

Vậy mục đích của việc dạy và học tập là gì? Có phải cho điểm cao để lên lớp, để vào trường chuyên lớp chọn hay vào đại học? Không, việc học không phải như thế.

Việc học không phải chỉ để có được tấm bằng đại học mà nó còn mở ra một thế giới thuận buồm xuôi gió. Việc học là để biến bạn thành một con người có kiến thức để hiểu và suy nghĩ về mọi chuyện. Đó là để bạn có một tâm lí vững vàng trước những thăng trầm của cuộc sống. Trong tương lai, bạn có thể gặp khó khăn, bị kẹt trong những năm dài và đen tối, việc học sẽ giúp bạn suy nghĩ, phán đoán và tìm cách thoát ra mà không đổ lỗi cho hoàn cành.

Việc học là để có thể nói chuyện với vợ hoặc chồng tương lai của bạn không chỉ để thảo luận về vấn đề cơm áo gạo tiền mà còn để nói về giáo dục con cái như thế nào cho tốt. Khi đối mặt với áp lực công việc, những chuyện vặt vãnh của gia đình, bạn sẽ có cách giải quyết tốt nhất cho cả đôi bên mà những điều đó bạn được học ở trường.

Khi bạn học tập, bạn sẽ thấy sự kì diệu của thế giới mà bạn chưa bao giờ để ý. Đó là những điều thực tế nằm ngoài chiếc điện thoại di động. Bạn sẽ thấy rằng kiến thức của nhân loại là bao la vô tận còn kiến thức của bản thân chỉ như hạt muối bỏ bể.

Những chiếc bình tinh tế rồi cũng có ngày tan vỡ, và vẻ đẹp ngoại hình rồi cũng sẽ tàn phai theo thời gian. Chỉ những cuốn sách bạn đã đọc và những kiến thức bạn đã học sẽ dần dần tích lũy trong đầu và trở thành tài sản riêng của bạn.

Nỗ lực rất mệt mỏi, việc dạy học rất mệt mỏi, và bản thân người học cũng vậy. Nhưng tất cả điều này đều có giá của nó. Đừng sợ mệt mỏi, đừng sợ tốn thời gian, tiền bạc, đừng sợ rắc rối. Quan trọng hơn, đừng thử chi phí cho sự ngu dốt, bạn sẽ rất đau khổ.

 


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tâm sự của một người bỏ đạo Thiên chúa

Đề tài công giáo xưa nay gây tranh cãi rất nhiều trên toàn thế giới. Nhưng người Công giáo trên thế giới rất đông đảo và cuồng tín nên ít ai dám đụng chạm. Thời gian đầu, mỗi tuần tôi đi lễ 1 buổi, nhưng với tính cách không tin tâm linh cho lắm nên khi đi lễ chả hiểu cái gì, nó cứ hao hao nhau, không có gì mới so với ngày lễ trước đó. Đã thế đôi khi lễ 2 tiếng còn chưa xong, quỳ , đứng, ngồi rất mệt mỏi. Chỉ toàn nghe đọc và hát ca ngợi Chúa, nhưng khi mình tìm hiểu thì sự thật mới thấy Thiên chúa giáo. Mỗi tuần bảy ngày mà y chang nhau thì ai mà chịu cho nỗi.  Cái khó chịu của đạo Công giáo là ngoài phần giảng đạo tẻ nhạt thì ngày nghỉ bắt buộc quá nhiều. Chủ nhật, lễ thánh này thánh nọ, lễ này lễ kia, rồi kiêng đủ thứ khiến cho công việc bị ảnh hưởng ghê gớm. Sơ sơ 1 năm cũng mất trên 70 ngày không đi làm được, mà nông dân như tôi không đi làm thì lấy gì mà nuôi gia đình. Ăn chay của Công giáo cũng rất lạ. Thịt gà thì cấm ăn nhưng trứng thì ăn được, cá cũng ăn được, nhưng kẹo

LUẬN ĐIỆU ĐẾN HẸN LẠI LÊN CỦA ĐÁM KHỦNG BỐ

               Vào tháng 2, tháng 3-2001, một bộ phận đồng bào dân tộc thiểu trên địa bàn Tây Nguyên bị bọn phản động lưu vong FULRO và các thế lực thù địch xúi giục, lôi kéo, đã tham gia tụ tập đông người, gây rối, biểu tình, để lại nhiều hậu quả nghiêm trọng. Trong đó có người dân làng Plei Lao ở xã Nhơn Hòa, huyện Chư Bưh, tỉnh Gia Lai. Sau này được chính quyền và các cơ quan chức năng tuyên truyền, vận đông, bà con đã nhận ra việc làm sai trái, đã cam kết không tái phạm,không nghe theo lời kẻ xấu. Vậy nhưng, ở chiều ngược lại, những kẻ lưu vong ở nước ngoài, đến hẹn lại lên đưa ra những luận điệu vu khống, xuyên tạc bản chất sự việc. Mới đây nhất, Tổ chức phản động “Người thượng vì công lý” vừa đăng hình ảnh kèm theo nội dung: “Ngày 10 tháng 03 năm 2001, chính quyền công an, bộ đội đã tấn công bao vây người dân Plei Lao ở xã Nhơn Hòa, huyện Chư Sê, tỉnh Gia Lai và chính quyền đã ra lệnh đốt phá nhà thờ và bắt tất cả các lãnh đạo của nhà thờ, tấn công dân làng bằng vũ kh.í..làm ít n

TRƯỜNG ĐẠI HỌC QUY NHƠN VẪN ĐANG ĐỂ CHU MỘNG LONG NHỞN NHƠ ĐẾN VẬY?

Những ngày qua, hàng ngàn cán bộ chiến sỹ các LLVT Quân khu 4, Cảnh sát biển, Cảnh sát PCCC, Công an, Biên phòng trên địa bàn 2 tỉnh Nghệ An - Hà Tĩnh cùng hàng ngàn người dân và lực lượng, tổ chức đoàn thể đoàn kết, nỗ lực liên tục chiến đấu với giặc lửa ở các huyện Nghi Xuân, Hương Sơn, Cẩm Xuyên (Hà Tĩnh), đặc biệt là di sản rừng nguyên sinh ở Núi Xuân Lĩnh, Hồng Lĩnh - một trong 99 ngọn núi Hồng huyền thoại, linh kiệt tọa lạc trên dòng sông Lam thơ mộng của vùng đất xứ Nghệ yêu thương, địa linh nhân kiệt. Trong cuộc chiến cam go ấy, tinh thần, trách nhiệm, lòng người, sự tương thân, tương ái, những truyền thống quý báu của dân tộc Việt Nam lại dâng lên, cả nước hướng về vùng đất này với những cảm xúc xót thương dâng trào trong cơn giặc lửa khủng khiếp, thì ông Chu Mộng Long, giảng viên Đại học Quy Nhơn, Bình Định lại hả hê thả stt trên facebook cá nhân rằng: "rừng cháy đáng chửi chứ sao lại khóc.... N