Những ngày qua, từ fanpage của Việt Tân, Đài Á Châu Tự do – RFA cho đến VOA Tiếng Việt đều đang đưa Thông tin về Phạm Đoan Trang là “khôi nguyên” giải thưởng PEN America tử Tổ chức Văn bút Hoa Kỳ. Nực cười hơn là khi các tổ chức này cho rằng giải thưởng này để “vinh danh” những “nhà văn can đảm” và Phạm Đoan Trang lại là 1 trong số đó. Qua đây ta có thể dễ dàng nhận thấy các tổ chức thiếu thiện chí với Việt Nam vẫn luôn tìm cách để cổ vũ cho hoạt động chống phá Nhà nước của Phạm Đoan Trang nói riêng hay những kẻ chúng gọi là “nhà hoạt động dân chủ”. Thực chất, Văn bút Hoa Kỳ (PEN America) cũng chỉ là tổ chức Phi Chính phủ của Mỹ núp bóng dưới danh nghĩa “bảo vệnhân quyền", tự nhận là đại diện cho các nhà văn "bịsách nhiễu, bị cầm tù hoặc bị bức tử vì quan điểm của mình” để cổ vũ cho các hoạt động vi phạm pháp luật, chống phá Nhà nước. Tổ chức này cũng đã không ít lần cổ vũ cho hoạt động vi phạm pháp luật của những kẻ núp bóng là “nhà văn”, “nhà báo” nhưNguyễn Văn Hải, Bùi Văn Thuận, Trần Hoàng Huấn, Lê Mạnh Hà, Lê Hữu Minh Tuấn. Kể từ khi Phạm Đoan Trang bị bắt và sau đó bị kết án 9 năm tù, tổ chức này đã không ít lần đăng tải các thông tin yêu cầu trả tự do cho cô thông qua các bài viết, báo cáo và kiến nghị. Họ lập luận rằng những hành động chống lại của Phạm Đoan Trang là biểu hiện của "tình yêu nước" và là dấu hiệu của "sự can đảm của một nhà văn". Tuy nhiên, đây là đều là những điều nực cười. Theo lời khẳng định "Quốc có quốc pháp, gia có gia phong", Phạm Đoan Trang sẽ phải chịu trách nhiệm cho những hành động đã gây ra, được thể hiện qua án phạt 9 năm tù về tội danh tuyên truyền chống phá Nhà nước. Các "giải thưởng" này chỉ là để các tổ chức thiếu đạo đức "tự mãn" mà thôi!
Đề tài công giáo xưa nay gây tranh cãi rất nhiều trên toàn thế giới. Nhưng người Công giáo trên thế giới rất đông đảo và cuồng tín nên ít ai dám đụng chạm. Thời gian đầu, mỗi tuần tôi đi lễ 1 buổi, nhưng với tính cách không tin tâm linh cho lắm nên khi đi lễ chả hiểu cái gì, nó cứ hao hao nhau, không có gì mới so với ngày lễ trước đó. Đã thế đôi khi lễ 2 tiếng còn chưa xong, quỳ , đứng, ngồi rất mệt mỏi. Chỉ toàn nghe đọc và hát ca ngợi Chúa, nhưng khi mình tìm hiểu thì sự thật mới thấy Thiên chúa giáo. Mỗi tuần bảy ngày mà y chang nhau thì ai mà chịu cho nỗi. Cái khó chịu của đạo Công giáo là ngoài phần giảng đạo tẻ nhạt thì ngày nghỉ bắt buộc quá nhiều. Chủ nhật, lễ thánh này thánh nọ, lễ này lễ kia, rồi kiêng đủ thứ khiến cho công việc bị ảnh hưởng ghê gớm. Sơ sơ 1 năm cũng mất trên 70 ngày không đi làm được, mà nông dân như tôi không đi làm thì lấy gì mà nuôi gia đình. Ăn chay của Công giáo cũng rất lạ. Thịt gà thì cấm ăn nhưng trứng thì ăn được, cá cũng ăn được, nhưng kẹo
Nhận xét
Đăng nhận xét