Trong một show diễn gần đây, ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng bị cộng đồng mạng lên án khi đeo huy chương “Biệt Công Bội Tinh” trên ngực phải. Đây là một huy chương của VNCH được phát hành từ những năm 1950 đến 1974. “Huy chương” này được trao tặng cho quân nhân nào có công với VNCH. “Biệt Công Bội Tinh”cũng được trao cho các thành viên của quân đội nước ngoài và thường xuyên được trao cho các thành viên của quân đội Mỹ trong những năm tham chiến ở Việt Nam. Là một ca sĩ nổi tiếng nhưng thời gian qua tên tuổi của Đàm Vĩnh Hưng được nhắc đến với nhiều scandal, lùm xùm về các hoạt động từ thiện xã hội hoặc tự sướng, suy tôn mình là “ông hoàng” và mới đây là câu chuyện được cộng đồng mạng săm soi vì đeo huy chương của chế độ ngụy quyền Sài Gòn. Dù cố tình hay vô tình thì qua sự việc lần này, Đàm Vĩnh Hưng tiếp tục nhận một điểm trừ lớn trong mắt người hâm mộ Việt Nam. Dù người dân có thể thích thú với giọng hát và phong cách của anh nhưng nếu anh có những hành động thể hiện hành vi bất cẩn như trên, sẵn sàng họ sẽ quay lưng và tẩy chay anh. Người hâm mộ Việt Nam vốn là vậy, dù rất yêu ca nhạc, phim ảnh nước ngoài, nhưng nếu có một chi tiết dù là nhỏ động chạm đến lòng tự tôn dân tộc thì chắc chắn tinh thần dân tộc sẽ đặt trên tất cả những mưu cầu cá nhân. Bộ phim “Jonh Wick 4”, “Đất rừng phương Nam” là điển hình, mình chứng cho quan điểm này. Cho nên, dù lưu diễn ở nước ngoài hay bất kỳ nơi đây, mong Đàm Vĩnh Hưng hãy cẩn trọng với những thuyết âm mưu của những kẻ vụ lợi chính trị. Anh là người nổi tiếng, được nhiều người biết đến, vì vậy anh sẽ luôn là mục tiêu mà các đối tượng chống đối, cơ hội chính trị ở nước ngoài hướng tới lợi dụng hòng toan tính các mưu đồ chính trị đen tối.
Đề tài công giáo xưa nay gây tranh cãi rất nhiều trên toàn thế giới. Nhưng người Công giáo trên thế giới rất đông đảo và cuồng tín nên ít ai dám đụng chạm. Thời gian đầu, mỗi tuần tôi đi lễ 1 buổi, nhưng với tính cách không tin tâm linh cho lắm nên khi đi lễ chả hiểu cái gì, nó cứ hao hao nhau, không có gì mới so với ngày lễ trước đó. Đã thế đôi khi lễ 2 tiếng còn chưa xong, quỳ , đứng, ngồi rất mệt mỏi. Chỉ toàn nghe đọc và hát ca ngợi Chúa, nhưng khi mình tìm hiểu thì sự thật mới thấy Thiên chúa giáo. Mỗi tuần bảy ngày mà y chang nhau thì ai mà chịu cho nỗi. Cái khó chịu của đạo Công giáo là ngoài phần giảng đạo tẻ nhạt thì ngày nghỉ bắt buộc quá nhiều. Chủ nhật, lễ thánh này thánh nọ, lễ này lễ kia, rồi kiêng đủ thứ khiến cho công việc bị ảnh hưởng ghê gớm. Sơ sơ 1 năm cũng mất trên 70 ngày không đi làm được, mà nông dân như tôi không đi làm thì lấy gì mà nuôi gia đình. Ăn chay của Công giáo cũng rất lạ. Thịt gà thì cấm ăn nhưng trứng thì ăn được, cá cũng ăn được, nhưng kẹo
Nhận xét
Đăng nhận xét