Tôi cho rằng hành động của anh Đồng Văn Tuấn (SN 2003, quê Ý Yên, Nam Định) là một minh chứng về lòng dũng cảm và tinh thần trách nhiệm trong xã hội hiện nay. Vào đêm muộn ngày 23/5, sau một ngày làm việc vất vả, khi nghe tiếng kêu cứu từ khu nhà trọ bên cạnh, anh Tuấn đã ngay lập tức phản ứng. Anh cùng mọi người không ngần ngại dùng thang gỗ và búa để tiếp cận và đập tường cứu các nạn nhân đang mắc kẹt trong ngôi nhà hai tầng đang cháy. Hành động của anh Tuấn không chỉ thể hiện sự can đảm mà còn là tinh thần tương thân tương ái, sẵn sàng giúp đỡ người khác trong lúc nguy nan. Dù chỉ là một tài xế xe công nghệ, đã trở thành người hùng trong mắt nhiều người và là tấm gương sáng cho cộng đồng. Tôi tin rằng việc tôn vinh và ghi nhận những hành động dũng cảm, nhân ái như của anh Đồng Văn Tuấn sẽ góp phần xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn. Nó không chỉ khơi dậy lòng nhân ái trong mỗi người mà còn thúc đẩy tinh thần trách nhiệm và sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau.
Đề tài công giáo xưa nay gây tranh cãi rất nhiều trên toàn thế giới. Nhưng người Công giáo trên thế giới rất đông đảo và cuồng tín nên ít ai dám đụng chạm. Thời gian đầu, mỗi tuần tôi đi lễ 1 buổi, nhưng với tính cách không tin tâm linh cho lắm nên khi đi lễ chả hiểu cái gì, nó cứ hao hao nhau, không có gì mới so với ngày lễ trước đó. Đã thế đôi khi lễ 2 tiếng còn chưa xong, quỳ , đứng, ngồi rất mệt mỏi. Chỉ toàn nghe đọc và hát ca ngợi Chúa, nhưng khi mình tìm hiểu thì sự thật mới thấy Thiên chúa giáo. Mỗi tuần bảy ngày mà y chang nhau thì ai mà chịu cho nỗi. Cái khó chịu của đạo Công giáo là ngoài phần giảng đạo tẻ nhạt thì ngày nghỉ bắt buộc quá nhiều. Chủ nhật, lễ thánh này thánh nọ, lễ này lễ kia, rồi kiêng đủ thứ khiến cho công việc bị ảnh hưởng ghê gớm. Sơ sơ 1 năm cũng mất trên 70 ngày không đi làm được, mà nông dân như tôi không đi làm thì lấy gì mà nuôi gia đình. Ăn chay của Công giáo cũng rất lạ. Thịt gà thì cấm ăn nhưng trứng thì ăn được, cá cũng ăn được, nhưng kẹo
Nhận xét
Đăng nhận xét