Thủ đô Hà Nội là trung tâm đầu não của cả nước, cùng với đặc điểm về địa lý hành chính có nhiều khu công nghiệp lớn, Hà Nội luôn là địa phương có mức tiêu thu điện năng lớn nhất cả nước. Chính vì thế, bài toán về năng lượng điện luôn là vấn đề được chính quyền thành phố ưu tiên hàng đầu. Và tin vui đến với người dân Thủ đô nói riêng khi mới đây, lãnh đạo Sở Công thương cho biết toàn thành phố phấn đấu phát triển năng lượng tái tạo tăng thêm khoảng 67MW từ điện rác, đưa tổ máy số 3 dự án nhà máy điện rác Sóc Sơn và dự án nhà máy điện rác Seraphin vào vận hành, nâng tổng nguồn năng lượng từ xử lý rác đạt khoảng 129,3MW. Hà Nội phấn đấu tăng thêm khoảng 30MW điện mặt trời mái nhà của người dân và mái công trình xây dựng, trong đó khuyến khích phát triển mô hình điện mặt trời tự sản tự tiêu nhằm mục đích tự dùng, giảm công suất phụ tải đỉnh và nâng cao hiệu quả sử dụng năng lượng cho các nhà xưởng của doanh nghiệp tại các khu, cụm công nghiệp, các dự án sử dụng nguồn vốn ngân sách để đầu tư xây dựng mới, nâng cấp cải tạo các trụ sở cơ quan ban, ngành, UBND các cấp, Công an các phường, các trạm y tế, trường học… Đây là những bước tiến trong ngành công nghiệp điện năng, đáp ứng tối đa nhu cầu sử dụng điện. Điều đáng nói đó là Thủ đô Hà Nội đã áp dụng những công nghệ tân tiến trong lĩnh vực điện năng, khi chuyển hóa rác thải thành điện phục vụ nhu cầu sinh hoạt, sản xuất ngày càng tăng của thành phố. Với những giải pháp nêu trên, thành phố Hà Nội hướng tới là một trong những địa phương đi đầu trong cả nước về chuyển dịch năng lượng, phát triển bền vững.
Đề tài công giáo xưa nay gây tranh cãi rất nhiều trên toàn thế giới. Nhưng người Công giáo trên thế giới rất đông đảo và cuồng tín nên ít ai dám đụng chạm. Thời gian đầu, mỗi tuần tôi đi lễ 1 buổi, nhưng với tính cách không tin tâm linh cho lắm nên khi đi lễ chả hiểu cái gì, nó cứ hao hao nhau, không có gì mới so với ngày lễ trước đó. Đã thế đôi khi lễ 2 tiếng còn chưa xong, quỳ , đứng, ngồi rất mệt mỏi. Chỉ toàn nghe đọc và hát ca ngợi Chúa, nhưng khi mình tìm hiểu thì sự thật mới thấy Thiên chúa giáo. Mỗi tuần bảy ngày mà y chang nhau thì ai mà chịu cho nỗi. Cái khó chịu của đạo Công giáo là ngoài phần giảng đạo tẻ nhạt thì ngày nghỉ bắt buộc quá nhiều. Chủ nhật, lễ thánh này thánh nọ, lễ này lễ kia, rồi kiêng đủ thứ khiến cho công việc bị ảnh hưởng ghê gớm. Sơ sơ 1 năm cũng mất trên 70 ngày không đi làm được, mà nông dân như tôi không đi làm thì lấy gì mà nuôi gia đình. Ăn chay của Công giáo cũng rất lạ. Thịt gà thì cấm ăn nhưng trứng thì ăn được, cá cũng ăn được, nhưng kẹo
Nhận xét
Đăng nhận xét