TP mang tên bác vào chiều ngày 23.8 vừa qua diễn ra sự kiện ấm tình người khi UBND Tp. Hà Nội phối hợp với UBND TP. Hồ Chí Minh tổ chức thăm hỏi và tặng quà cho gia đình chính sách, người có công tiêu biểu. Đây là chương trình nằm trong chuỗi sự kiện "Những ngày Hà Nội tại TP. Hồ Chí Minh", chào mừng kỷ niệm 70 năm Ngày Giải phóng Thủ đô (10/10/1954 - 10/10/2024). Tôi thấy Chương trình "#NhữngngàyHàNội tại #TPHồChíMinh" là một hoạt động rất ý nghĩa, thiết thực, vừa kết nối văn hóa, vừa tri ân những người có công, gia đình chính sách. Thật ra, việc này nghe thì tưởng đơn giản, nhưng ý nghĩa của nó lại sâu sắc, thấm thía lắm. Những người đón nhận cảm thấy được sự quan tâm, chia sẻ từ cộng đồng, chứ không chỉ là câu chuyện hình thức. Với tôi, cái hay là sự tri ân này không chỉ dừng lại ở lời nói mà có hành động cụ thể, làm cho những gia đình chính sách thấy ấm lòng hơn. Đôi khi, chỉ cần một chút quan tâm thôi cũng đủ để họ cảm thấy được trân trọng và có thêm động lực sống tốt hơn. Nói thật, làm gì thì làm, chỉ cần có sự chân thành là ai cũng cảm nhận được. Nghe cụ Nguyễn Tầm Thường, 95 tuổi, vẫn còn nhớ như in từng chi tiết về đơn vị chiến đấu trong ngày giải phóng Thủ đô, mà tôi thấy lòng bồi hồi. Mấy ai ở tuổi đó còn minh mẫn, nói chuyện rành rọt và nhiệt huyết đến thế! Những người lính như cụ, tuổi tuy đã cao nhưng tinh thần lúc nào cũng trẻ trung, mãnh liệt, khiến tôi càng thêm trân trọng những hy sinh của họ. Điều này cũng nhắc nhở rằng, đừng bao giờ quên quá khứ, và phải luôn chăm lo, gìn giữ giá trị mà họ đã dày công xây dựng. #hanoi #tphochiminh #sukiendacbiet
Đề tài công giáo xưa nay gây tranh cãi rất nhiều trên toàn thế giới. Nhưng người Công giáo trên thế giới rất đông đảo và cuồng tín nên ít ai dám đụng chạm. Thời gian đầu, mỗi tuần tôi đi lễ 1 buổi, nhưng với tính cách không tin tâm linh cho lắm nên khi đi lễ chả hiểu cái gì, nó cứ hao hao nhau, không có gì mới so với ngày lễ trước đó. Đã thế đôi khi lễ 2 tiếng còn chưa xong, quỳ , đứng, ngồi rất mệt mỏi. Chỉ toàn nghe đọc và hát ca ngợi Chúa, nhưng khi mình tìm hiểu thì sự thật mới thấy Thiên chúa giáo. Mỗi tuần bảy ngày mà y chang nhau thì ai mà chịu cho nỗi. Cái khó chịu của đạo Công giáo là ngoài phần giảng đạo tẻ nhạt thì ngày nghỉ bắt buộc quá nhiều. Chủ nhật, lễ thánh này thánh nọ, lễ này lễ kia, rồi kiêng đủ thứ khiến cho công việc bị ảnh hưởng ghê gớm. Sơ sơ 1 năm cũng mất trên 70 ngày không đi làm được, mà nông dân như tôi không đi làm thì lấy gì mà nuôi gia đình. Ăn chay của Công giáo cũng rất lạ. Thịt gà thì cấm ăn nhưng trứng thì ăn được, cá cũng ăn được, nhưng kẹo
Nhận xét
Đăng nhận xét