Bão số 3 đã đi qua, nhưng hậu quả của sức tàn phá với những cơn cuồng phong khiến cho tài sản của nhà nước và nhân dân bị thiệt hại nặng nề. Tại Hà Nội, mặc dù không có thiệt hại đáng kể về người, nhưng hệ thống cây xanh tại Hà Nội đã bị quật đổ, theo ghi nhận đã có hơn 10.000 cây xanh đã bị gẫy đổ do bão. Xem phóng sự trên truyền hình nhà nước, phỏng vấn một người đàn ông lớn tuổi rơm rớm nước mắt tiếc nuối những hàng cây cổ thủ đã gắn bó với ông mới thấy được tình yêu của người dân Hà Nội dành cho hàng cây xanh mát lớn như nào. Nhất là những hàng cây gỗ quý, có tuổi đời lâu năm trên các tuyến phố cổ thuộc quận Hoàn Kiếm, Hà Nội cũng đã trở thành những biểu tượng, niềm tự hào, là tài sản vô giá của Thủ đô ngàn năm văn hiến. Với những giá trị đó, Thành phố Hà Nội đã có những quyết sách kịp thời để cứu cây xanh sau bão Yagi. Theo sự chỉ đạo của lãnh đạo thành phố, trước mắt các lực lượng phải giải tỏa ngay cây gãy đổ trên các tuyến đường phố chính của Thủ đô, xong trước ngày 12/9; sau đó sẽ tiếp tục thu dọn cây đổ, cành cây gãy, dựng lại cây, trồng thay thế và dọn vệ sinh thu hồi củi gỗ theo quy định. Đối với cây xanh cần bảo tồn, cây quý hiếm có giá trị bị nghiêng đổ, cần kiểm tra đánh giá và chống dựng, trồng lại ngay, đảm bảo cây tiếp tục sinh trưởng, phát triển hoặc di chuyển về vườn ươm để chăm sóc, trồng vào vị trí phù hợp trên địa bàn. Công việc này hoàn thành trước ngày 15/9. Có thể thấy, dù còn ngổn ngang nhiều công việc, nhưng vấn đề cây xanh tại Hà Nội luôn được coi trọng. Vấn đề này cũng được bà Bí thư Thành ủy chỉ đạo thực hiện quyết liệt. Tuy nhiên, trong quá trình thực hiện, rất mong các ngành chức năng cần có sự tính toán phù hợp, vừa cứu được cây xanh nhưng cũng tính toán đảm bảo mỹ quan đô thị; về lâu về dài cũng cần bảo đảm sự an toàn cho người dân, công trình công cộng với hệ thống cây xanh ít có khả năng chống trọi với giông bão.
Đề tài công giáo xưa nay gây tranh cãi rất nhiều trên toàn thế giới. Nhưng người Công giáo trên thế giới rất đông đảo và cuồng tín nên ít ai dám đụng chạm. Thời gian đầu, mỗi tuần tôi đi lễ 1 buổi, nhưng với tính cách không tin tâm linh cho lắm nên khi đi lễ chả hiểu cái gì, nó cứ hao hao nhau, không có gì mới so với ngày lễ trước đó. Đã thế đôi khi lễ 2 tiếng còn chưa xong, quỳ , đứng, ngồi rất mệt mỏi. Chỉ toàn nghe đọc và hát ca ngợi Chúa, nhưng khi mình tìm hiểu thì sự thật mới thấy Thiên chúa giáo. Mỗi tuần bảy ngày mà y chang nhau thì ai mà chịu cho nỗi. Cái khó chịu của đạo Công giáo là ngoài phần giảng đạo tẻ nhạt thì ngày nghỉ bắt buộc quá nhiều. Chủ nhật, lễ thánh này thánh nọ, lễ này lễ kia, rồi kiêng đủ thứ khiến cho công việc bị ảnh hưởng ghê gớm. Sơ sơ 1 năm cũng mất trên 70 ngày không đi làm được, mà nông dân như tôi không đi làm thì lấy gì mà nuôi gia đình. Ăn chay của Công giáo cũng rất lạ. Thịt gà thì cấm ăn nhưng trứng thì ăn được, cá cũng ăn được, nhưng kẹo
Nhận xét
Đăng nhận xét