Những ngày này trên khắp đường phố Thủ Đô Hà Nội, chúng ta không khó để bắt gặp hình ảnh những cô lao công, những người làm sạch, đẹp và trang hoàng cho Thủ Đô thêm tươi mới. Hình ảnh những người lao công cần mẫn, miệt mài quét dọn, gom rác đã trở thành những hình ảnh đẹp. Nhờ các cô mà từng góc phố đều sạch sẽ, sẵn sàng cho ngày lễ trọng đại (10.10.2024). Những công việc tưởng chừng đơn giản nhưng đòi hỏi sự cần mẫn và tinh thần trách nhiệm cao. Theo thống kê của công ty môi trường Hà Nội, mỗi ngày có hàng trăm tấn rác được thu gom, giữ cho không gian thành phố luôn sạch đẹp. Chính sự đóng góp âm thầm này đã tạo nên một hình ảnh thủ đô xanh, sạch, và đáng tự hào. Chúng ta cần gửi lời biết ơn sâu sắc đến những cô lao công – những người hùng thầm lặng. Họ không chỉ làm đẹp cho thành phố mà còn góp phần vào sự trang nghiêm của những ngày kỷ niệm quan trọng. Đó là một sự cống hiến to lớn, đáng để mọi người trân trọng và ghi nhớ. TRÂN TRỌNG VÀ BIẾT ƠN!
Đề tài công giáo xưa nay gây tranh cãi rất nhiều trên toàn thế giới. Nhưng người Công giáo trên thế giới rất đông đảo và cuồng tín nên ít ai dám đụng chạm. Thời gian đầu, mỗi tuần tôi đi lễ 1 buổi, nhưng với tính cách không tin tâm linh cho lắm nên khi đi lễ chả hiểu cái gì, nó cứ hao hao nhau, không có gì mới so với ngày lễ trước đó. Đã thế đôi khi lễ 2 tiếng còn chưa xong, quỳ , đứng, ngồi rất mệt mỏi. Chỉ toàn nghe đọc và hát ca ngợi Chúa, nhưng khi mình tìm hiểu thì sự thật mới thấy Thiên chúa giáo. Mỗi tuần bảy ngày mà y chang nhau thì ai mà chịu cho nỗi. Cái khó chịu của đạo Công giáo là ngoài phần giảng đạo tẻ nhạt thì ngày nghỉ bắt buộc quá nhiều. Chủ nhật, lễ thánh này thánh nọ, lễ này lễ kia, rồi kiêng đủ thứ khiến cho công việc bị ảnh hưởng ghê gớm. Sơ sơ 1 năm cũng mất trên 70 ngày không đi làm được, mà nông dân như tôi không đi làm thì lấy gì mà nuôi gia đình. Ăn chay của Công giáo cũng rất lạ. Thịt gà thì cấm ăn nhưng trứng thì ăn được, cá cũng ăn được, nhưng kẹo
Nhận xét
Đăng nhận xét